Nhạc nền này của người ta, người ta cho mình miễn phí
Lấy xuống, ngồi suy nghĩ, viết ra một bài giá trị
Mong rằng sẽ mang đến lợi ích cho mọi người
Vì âm nhạc tích cực sẽ nảy sanh ra nụ cười
Từng lời lẽ suy nghĩ nếu lắng nghe cho thật kĩ
Thả lỏng tinh thần một tí cho đầu óc không nản chí
Trước mắt là những giây phút mang cho ta đến hạnh phúc
Hít thở ăn uống, sống sót giữa thiên địa không bỏ sót
Trên trời và dưới đất, ông bà, tổ tiên cha mẹ
Mong con phải sớm ngày về nhà, nhập môn, giải thoát
Vì trần gian không phải lúc nào cũng may mắn được bình an
Nếu con không đầy đủ nghị lực con sẽ buồn phiền thở than
Vì miếng cơm và manh áo trả nghiệp xây dựng phước báo
Nuôi sắc thân cho tâm hồn càng ngày được thanh cao
Trả nghiệp trần lao xuyên suốt bao nhiêu kiếp khổ đau
Chỉ mong ước ao sao thoát ra vòng xoáy hư ảo
Cho con đầy đủ sức mạnh, ánh sáng của từ bi
Giúp những ai hữu duyên thoát ra tâm tư sầu bi
Vì trần gian là ngủ trượt ác thế
Nếu vẫn còn mê đắm, say mê thì phụ ơn của Ngọc Hoàng Thượng Đế
Mười phương chư Phật, Chư Bồ Tát La Hán
Trời sẽ buồn, mưa sẽ rơi khi hơi ấm của ánh sáng
Không đầy đủ sức chiếu sáng, nơi khu vực của lòng người quá tham
Vì đồng tiền ích lợi riêng tư có thể bán đứng đi tình cảm
Thử hỏi sao lòng người có thể phản bội nhau
Chẳng lẽ nào tất cả là duyên nợ ghép từng mảnh
Để hiểu đâu là tình yêu nhiệm màu
Phải trả biết bao nhiêu kiếp luân hồi và sinh tử
Nhưng cuối cùng sự nhiệm màu phải trả giá
Biết bao nhiêu thử thách không còn cất giữ
Vì những ấm ức tiêu cực như chất độc lan truyền
Nhiễm trong ngủ tạng đến khi nào tan biến
Hiểu được thôi, dứt ngưng nghiệp, lần lần không phản ứng
Sinh tử luân hồi là do con có biết chặn đứng.
Những ác niệm trong tâm ý con
Cần nhất đoạn diệt ít phân biệt tính toán
Chỉ như vậy mới an toàn, không bị lôi cuốn
Vào những tâm tư suy nghĩ, ích lợi ham muốn
Vì giữa thiện ác luôn có sức mạnh dẫn dắt con đi
Trong sáu nẻo luân hồi đến khi thiện ác chấm dứt mới thôi
Thử hỏi sao trần gian lại chia cắt phân biệt, rõ ràng
Từ mỗi quốc gia, dân tộc, luật pháp đàng hoàng
Vì sao vẫn còn có người lẻ loi ăn xin bệnh hoạn
Vậy chứ nghiệp chướng đâu ra, sao lòng người vẫn còn bị bi ai, khổ nạn
Vì khó phân biệt đâu là chánh tà khi tâm địa nặng trượt, đen tối xấu xa
Sẽ ảnh hưởng và liên lụy đến dân tộc con cháu chúng ta.