Bài hát: Không Có Người - Đỗ Kim Thành
Anh đã xa tôi rồi chỉ còn hoàng hôn nắng tắt
Anh đã xa tôi rồi chỉ còn chiều buồn hiu hắt
Tôi ngồi giữa trời một mình tôi thôi.
Mưa gió sao không về chiều buồn ngày tôi biết khóc.
Nhung nhớ bao tháng ngày chỉ còn phòng không chiếc bóng.
Thôi rồi kỉ niệm giờ là hư vô.
Kìa lá thu rơi kìa lá vàng rơi,
Anh xa tôi rồi chiều xin ngừng trôi
Để thấy tôi buồn để thấy nước mắt
Thấy bóng thẫn thờ dài trên đường phố.
Để thấy con người tình sao mà thế.
Chim muông trên cành còn bạn còn đó
Vậy mà tôi một mình một tôi mà thôi,
Thế giới cũng buồn khi tôi không có người.
Tôi đứng bên lưng đồi trông chờ một giây phút cuối.
Tôi thấy bên lưng đồi chiều muộn chiều tàn nắng cuối.
Bỏ chạy bỏ ngày chỉ còn đêm thôi.
Tôi nhớ tôi đã ngồi vời người một chiều nắng tắt
Tôi nhớ tôi đã kề bên một vòng tay rắn chắc
Vậy mà bây giờ chiều bỏ tôi đi
Kìa lá thu rơi kìa lá vàng rơi,
Anh xa tôi rồi chiều xin ngừng trôi
Để thấy tôi buồn để thấy nước mắt
Thấy bóng thẫn thờ dài trên đường phố.
Để thấy con người tình sao mà thế.
Chim muông trên cành còn bạn còn đó
Vậy mà tôi một mình một tôi mà thôi,
Thế giới cũng buồn khi tôi không có người.