Người về, cho ta biết trăm năm
Tình về, cho ta biết ăn năn
Dòng đời, theo con nước bơ vơ
Ta ngác ngơ mang mơ ước đi về
Con sóng đời khổ đau bên bờ cũ
Ta trắng tay rao bán một câu thề
Người về, cho ta biết bơ vơ
Tình về, cho ta biết hoang sơ
Để giữa chơ vơ ta thấy mình hoang dại
Khắc một ước mơ lên tan nát một duyên tình
Người về, cho ta biết hư không
Tình về, cho ta biết trông mong
Lòng người, theo con sóng xô ngang
Ta nát tan mang mơ ước neo bờ
Trên bến cạn khổ đau con thuyền cũ
Ta ngất ngư khua mãi một ân tình