Bất chợt nàng thơ
Chiều nay về đây
Cho mây thẫn thờ
Nương trên chóp đồi
Loay hoay chút buồn
Lòng sao ngẩn ngơ
Tình sao vấn vương
Suối lòng là thơ
Nhẹ trôi về xuôi
Phiến đá phai mòn
Rong rêu chỉ là
Một thoáng vui buồn
Chợt thấy trên cao
Một áng mây ngàn
Ru lòng về xôn xao
Cơn gió trên cao theo mây hồng
Lang thang bềnh bồng nhìn đời phôi phai
Ru người còn yêu nhau
Ôm lấy thương đau trên mây ngàn
Ép trong phím đàn vọng vang tiếng yêu
Tình thôi hắt hiu
Gió tình thầm ru
Nàng thơ lòng anh
Qua dốc sương mờ
Giăng trên lối mòn
Theo bóng trăng tròn
Vầng thơ ngất ngây
Người say tiếng yêu
Bất chợt là em
Về trong lòng anh
Tia nắng qua rèm
Ru êm giấc nồng
Theo suối thơ tình
Róc rách êm trôi
Về chốn yên bình.