Sớm mai đây khi sương đêm tan trong màu nắng
Thức trắng để biết rằng mình đi quá xa nơi có nhau, để về lại nơi dấu chân ban đầu
Nơi lá không rơi, mây không trôi, mây không làm em buồn
Để viết nụ hôn mang theo gió lên trời
Nói cho anh nghe một lời, dù rằng em vẫn muốn mang ưu tư rời xa
Tìm về lối mòn (Yêu thương chân thành chẳng còn dành cho anh)
So I’ll be there, I’ll be there
Nhìn theo nỗi niềm (Mang đi cùng về một miền xa xôi)
Bỏ lại đây một bóng người đứng sau những gì đẹp nhất
Hoàng hôn xuống bên em chợt buồn vì sao biết cuối chân trời
Từng giọt nắng vương trên mi em nhạt phai, biết anh ở đâu?
Là thao thức em chưa nhìn lại, dù ngoài kia bão giông đó
I’ll be there
Mình còn lo lắng cho nhau thật nhiều, nhưng không thể nào để quay trở về
Sống với mơ mộng kia chưa dứt, đoạn đường này đã đứt làm đôi
Một ngày nào đó khi em chợt nhìn ra (Giá mang ngủ mơ kia về)
Thì hãy nói cho anh nghe một lời, dù rằng em vẫn muốn mang ưu tư rời xa
Tìm về lối mòn (Yêu thương chân thành chẳng còn dành cho anh)
So I’ll be there, I’ll be there
Nhìn theo nỗi niềm (Mang đi cùng về một miền xa xôi)
Bỏ lại đây một bóng người đứng sau những gì đẹp nhất
Hoàng hôn xuống bên em chợt buồn vì sao biết cuối chân trời
Từng giọt nắng vương trên mi em nhạt phai, biết anh ở đâu?
Là thao thức em chưa nhìn lại, dù ngoài kia bão giông đó
I’ll be there