Em biết không từng đêm anh vẫn đứng chờ
Dưới hiên xưa, mưa rơi buốt lạnh bơ vơ
Lời hứa đó em bỏ quên nơi lối cũ
chỉ còn anh ôm kỷ niệm mịt mù
Ngón tay run chạm hoài bóng dán xa
Giấc mơ ta giờ như làn khói nhoà
Yêu làm chi để giờ đây nghẹn lối
Một mình anh gió cứ thổi chơi vơi
Người đã ra đi không một lần quay bước
Để lại cơn mơ rơi giữa đêm buốt
ai cướp tim anh bỏ vào cơn nhớ
giọng em giờ như gió xa vời
Người đã xa xôi không cần lời giã biệt
Chỉ có bờ môi khô nằm giữa hoài niệm
Giấc mơ em không còn về nữa
Chỉ còn mình anh mong chờ
Có đôi lần em vội đi như mấy trôi.
Chẳng ngoảnh đầu, chẳng hỏi anh một lời
mà tim anh như vết thương chưa khép
nỗi buốt đau vẫn âm ỉ không rời
ngày em đến mang nắng qua hiên nhà
ngày em đi chỉ còn lại gió lạ
Lời yêu cũ như dòng thư gạch xóa
Mỗi con chữ, rỉ máu những xót xa
Người đã ra đi không một lần quay bước
Để lại cơn mơ rơi giữa đêm buốt
Ai cướp tim anh bỏ vào cơn nhớ
Giọng em giờ như gió xa vời
Người đã xa xôi không cần lời giã biệt
Chỉ có bờ môi khô nằm giữa hoài niệm
Giấc mơ em không còn về nữa
Chỉ còn mình anh mong chờ
Anh đã từng tin một lời thề mãi mãi
Nhưng tình yêu em giờ hoá sương tan
Em quên hay cố quên điều mình đã hứa
Còn anh chẳng thể xoá tro tàn
Người đã ra đi không một lần quay bước
Để lại cơn mơ rơi giữa đêm buốt
Ai cướp tim anh bỏ vào cơn nhớ
Giọng em giờ như gió xa vời
Người đã xa xôi không cần lời giã biệt
Chỉ có bờ môi khô nằm giữa hoài niệm
Giấc mơ em không còn về nữa
Chỉ còn mình anh mong chờ