Đêm lãnh vắng, mưa rơi hoài không dứt,
Tiếng guitar vang giữa bóng đêm lặng thinh.
Tôi ngồi đó, nhìn dòng xe vội vã,
Lòng chợt buồn, khi nghĩ đến quê xa.
Ngày mai đây, hành trang còn dang dở,
Gộp tỉnh rồi, tôi phải bước xa nhà.
Văn phòng nhỏ, bao giấy tờ chồng chất,
Nỗi ưu phiền len lén giữa đêm mưa.
Oh… đêm mưa dài, hồn tôi vỡ nát,
Nhớ mẹ hiền nơi góc phố thân quen.
Giữa phố đông, lòng thêm trống vắng,
Tìm đâu hơi ấm quê hương xa mờ.
Đèn đường sáng, mà tim sao tối lại,
Tiếng đồng hồ như nỗi nhớ dâng trào.
Ngước lên trời, thầm thì câu hát,
Mai xa nhà, giấu hết những niềm đau.
Oh… đêm mưa dài, hồn tôi vỡ nát,
Nhớ mẹ hiền nơi góc phố thân quen.
Giữa phố đông, lòng thêm trống vắng,
Tìm đâu hơi ấm quê hương xa mờ.
Đêm mưa rơi… thành phố buồn hiu hắt,
Tôi vẫn đi… mang nỗi nhớ trong tim.