[Verse 1]
Vợ tôi đẹp nhất trần gian
Nàng cười xinh tươi như hoa
Nàng đi dáng yêu kiều lắm
Tôi thương tôi yêu say đắm
Vợ tôi hiền nhất thế gian
Vì nàng ngoan không ai hơn
Nàng đem đến tôi hạnh phúc
Tôi đang trong cơn ngây ngất
[Verse 2]
Nàng sinh đứa con thật ngoan
Bản sao giống y là tôi
Vợ tôi nấu ăn thật ngon
Tôi ăn ăn hoài không chán
Nhiều khi muốn tô phở thơm
Mà sao thấy cơm vẫn hơn
Định đi hai hoa dại chơi
Thương vợ
Không dám vợ ơi
[Verse 3]
Vợ tôi là nhất còn ai
Vì nàng tôi quên chông gai
Dù cho gió giông bao tố
Yêu em anh quên gian khổ
Dù cho gió giông bão tố
Yêu em Anh quên gian khổ.