Màn sương buông kín mòn lối đi
Nhẹ nhàng rơi lá vàng biệt ly
Đại lộ vắng bóng chiều lặng lẽ
Cùng dìu bước phố chiều lộng gió
Sánh vai tròn giấc mơ
Thời gian ơi! Hãy dừng bước trôi
Để chiều thu có người bên tôi
Cùng ngồi đếm lá chiều vàng úa
Dệt mộng thắm với nhiều hẹn ước
Cánh hoa đời ngát hương
Anh đã ra đi chiều nao
Ôi phút chia ly buồn sao!
Nghe gió heo may bồi hồi
Chiều thu mang rét mướt cho lòng tôi
Thời gian không xóa nhòa giấc mơ
Để chiều nay có người bơ vơ
Một mình đếm lá chiều vàng úa
Một mình bước phố chiều buồn quán
Nhớ anh người gió sương