Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Trên con đường đêm ngọn đèn vàng hiu hắt nhắc đến câu chuyện buồn. Chuyện của ngày xưa mình quen nhau nơi đó, nơi góc đường có mưa. Lúc anh nhìn em tưởng như mình quen lâu lắm, nụ cười ấy khắc trong tim. Rồi mình yêu nhau.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Xuôi miền Tây rẽ ngang về Bến Tre. Rạch Miễu xa xa đón mời khách trưa hè. Em gái xứ dừa nghiêng nghiêng vành nón lá. Vườn Trôm An Hóa, vườn cây trái bao la…. Cồn Phụng, Cồn Quy mến nhau nụ cười tươi. Cái Mơn sầu riêng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đã lâu lắm rồi tôi không về thăm miền quê xa. Về lại quê xưa nơi chôn nhau cắt rốn bao đời. Bên lở bên bồi mái tranh nghèo khói chiều bay bay. Có cây cầu dừa bắc qua sông hình bóng quê nhà. Nhớ cô lái đò tôi hay trêu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Em từ độ ấy mãi rời xa tôi. Em bỏ lại tôi biển đời đơn côi. Em bên người môi thắm môi. Tôi rã rời chân bước vội. Cố quên người hình bóng xa xôi. Tôi từ độ ấy vết buồn tim sâu. Mộng ước phai màu..dấu tình tìm đâu? Lạc bước.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Chẳng nỗi đau nào hơn những cuộc chia ly. Đau một lần thôi..rồi đường ai nấy bước. Cố níu giữ nhau..sẽ càng thêm mỏi mệt. Buông tay nhau là ..giải thoát cho nhau. Lời ăn năn muộn màng..cũng không kịp nữa rồi. Bởi giờ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đêm nay mình tôi ngồi đây. Sương rơi phũ giăng lối về. Lòng chợt nhớ năm tháng cùng nhau xây đắp ngày sau. Cuộc tình mình đến từ duyên nao. Kiếp này mang thương mến. Nỗi niềm ta trao lời ước hẹn. Đường về có đôi. Cùng nên.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Tôi trở về đây sau bao nhiêu năm biền biệt không về. Quê cha đất mẹ,nơi tôi sinh ra bên dòng sông phù sa. Điệu hò ngân nga tôi vẫn chưa phai nhòa dù thời gian đã qua. Khóm trúc ,hàng cau nhà nào tôi cũng nhớ,bao kỉ niệm ngày.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Hỏi trên đời…điều gì quan trọng hơn…. Nghĩa vợ chồng bao sướng khổ cùng nhau…. Dù keo sơn…cũng nhiều phen giận hờn…. Dẫu yêu nhau…đôi lần hiểu lầm nhau…. Nghĩa vợ chồng cơ hàn cùng vượt qua. Dẫu sang giàu… chẳng chia cách.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Từ lúc quen nhau đôi ta ý hợp tâm đầu. Đêm mơ giấc mộng cau trầu. Em về làm dâu xây mộng ước mai sau. Tình mình đẹp biết bao. Tình nồng đó em trao giông bão chẳng phai màu. Mình nguyện ước bên nhau. Cho đến muôn đời sau. Yêu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
NAM: Nắng tắt bên kia đồi đêm buồn chỉ mình tôi. Em đã xa rồi lời yêu thoáng trên môi nỡ phụ tình tôi. Em theo người xa lạ bỏ quên tình ta quên kỷ niệm ngày xưa. NỮ: Ai hiểu nỗi đoạn trường cõi lòng lắm tơ vương. Giữa ngã.