Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Chúa Xuân tìm đến..mai đào đón chào. Đường phố thêm ngời..đời vui xôn xao. Bước bên anh..em xinh màu áo.. Tim non nhựa sống dâng trào.. Mơ ngày tình đẹp bay cao. Nắng Xuân nồng ấm..mình cùng ước cầu. Tình mãi xanh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm Thơ: Con đường chung bước bao ngày. Nay đành rẽ lối còn đây riêng mình. Trách người vội nỡ vô tình. Buồn vui gửi lại bóng hình tìm quên. Thuở tình đầu vừa chớm bao thổn thức trong tim. Ngõ hồn mộng dài lâu. Tháng ngày.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lối cũ tôi tìm về… Một chiều buồn nắng xế…. Tình xưa não nề…Ôm dĩ vãng bên lề... Bước đi trong sương…đời rẽ lối vô thường.. Phải xa người thương…hỏi ai không sầu vương? Xưa dưới ánh trăng rằm…hẹn thề tình xanh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
A1/. Mùa Xuân đến khoe sắc thắm muôn hoa. Ta bên nhau dạo bước. Lòng thầm nguyện ước duyên đôi lứa xuân ngời..vui đất trời vào Xuân. Xuân ơi Xuân lại về..Xuân đến gieo nụ cười. Cánh bướm xinh khẽ nô đùa trong gió.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
NAM: Lòng anh vẫn nhớ thương hoài đôi mắt ấy. Mơ tình yêu đắm say. NỮ: Rồi mình chia tay anh mang theo kỷ niệm. Biết bao tháng năm dài. NAM: Sợ rằng em quên mau tình yêu lỡ nhịp cầu. Để sầu đến mai sau. NỮ: Em xin anh giữ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
A1/. Hỏi người có vui..tình lỡ hẹn câu thề..chẳng cùng chung bước về? Nỡ đành ra đi..sầu đôi ngã phân ly..Thôi đừng lệ hoen ướt mi. A2/. Nẻo tình dở dang..lỗi nào do số phận..chạnh lòng duyên lỡ làng. Trả lại cho.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đời tôi tài xế qua khắp nẻo đường xa. Thành thị thôn quê mưa nắng không nề hà. Xe tôi bon bon Nam Bắc hoài ngược xuôi. Khúc hát yêu đời luôn rạng ngời trên môi. Đời tôi tài xế đưa đón tình mến thương. Là nhịp cầu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đừng buồn em hỡi chớ nên mong chờ. Tại do duyên số biết sao bây rồi. Bởi vì người quá thờ ơ. Bởi vì tôi quá mộng mơ. Nên giờ riêng mang sầu nhớ. Kỷ niệm xin giữ mãi trong tim mình. Nào ai đâu muốn dứt câu ân tình. Chỉ vì.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Trong đêm tôi buồn nhìn quanh lầm lũi riêng mình. Nhìn trời nhìn trăng nhìn sao nhìn mây gió. Kiếp sống cô đơn niềm riêng nào đâu dám ngỏ. Thân phận bọt bèo tình yêu ai dễ mang cho. Bao đêm tôi buồn lặng câm một bóng vật.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Bao người khen tôi… có phước quen được nàng. Bạn bè quen tôi… có phước được người yêu. Em vốn cao sang... tôi thân phận nghèo khó. Sánh đôi cùng nàng… như đũa mốc chỏi mâm son. Chuyện đời trong chăn…mới biết chăn có.