Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Chiều phai nắng úa, sân ga buồn vắng lặng. Lệ sầu tiễn bước một người đi.. Mình còn gì hãy nói cho nhau.. Để tháng ngày sau, không bận lòng thương đau. Tình nào biết trước, số phận ái đoán được. Sum vầy là báo hiệu phút.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Một lần quen biết để rồi lưu luyến. Vấn vương lòng anh nợ duyên như kết se. Dẫu biết thế gian ưa gièm pha. Bao năm chứng minh cho tình ta. Tình anh trao em thật thiết tha. Bằng con tim yêu không dối lừa. Xóa tan trong anh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Rau đắng mẹ nấu canh. Bữa cơm chiều ngọt sâu trong đáy tim. Mẹ ơi, con nhớ lắm con đò nào, trời hừng đông, mẹ tiễn con sang sông, câu dặn dò "mau lớn khôn nên người" ! Năm tháng mẹ lẻ loi. Bữa cơm nghèo chỉ chan nước.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo
Đã mấy năm rồi tôi không về quê ngoại mến thương. Câu hát lời ru cho tôi lớn khôn nên người. Tình quê chan chứa là dòng sông con nước uốn quanh. Tình quê nỗi nhớ... vườn cây trái chín ngọt thơm. Mấy nhánh sông dài cho mỡ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo; Vũ Hoàng
Đây quê mẹ Cửu Long luôn dang rộng vòng tay. Đón con trở về vui trọn tình quê thiết tha. Đây nghĩa nặng tình thâm con ghi lòng chẳng phai. Cửu Long bao đời vẫn đẹp tình phương Nam. Mênh mông sóng cuộn Cửu Long, mênh mông.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Phượng buồn đỏ thắm phủ kín đường về. Như sầu như than tình thơ ngủ mê. Trường cũ bạn xưa một thời mực tím. Nỗi nhớ đi tìm ghế đá lặng im. Phượng buồn như khóc nước mắt học trò. Vui buồn vu vơ tìm vào cõi mơ. Màu áo tinh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Phố vắng chiều mưa bay. Ta chờ ai thăm thẳm đường dài. Ướp hồn vào men cay. Tay in vàng khói thuốc, tàn đêm vẫn chưa say. Nỗi nhớ dài lê thê. Khi người đi quên cả đường về. Biết sẽ buồn hơn vui, cũng đành lạc bước. Đường.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm Thơ:Đường khuya lẻ bước riêng mình. Tìm đâu ngày cũ, bóng hình người xưa. Niềm riêng biết nói sao vừa. Tình xưa đã lỡ sầu thừa nặng mang. Đường phố khuya vắng lặng ánh đèn vàng hiu hắt. Bàn chân ai lạc bước nhớ ai.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đêm đêm khi màn nhung khép lại, ánh đèn tắt vội chỉ mình tôi. Cô đơn với muôn nỗi vui buồn, phận đời ca sĩ kiếp tầm vương. Đêm đêm mang tiếng ca dâng đời, gửi người tâm sự hiểu lòng ta. Mua vui thế gian đời mỉm cười, giọt.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Giờ còn đâu nữa ngày tháng hoa mộng. Lời em thề hứa yêu tôi một lòng. Nụ cười ngây thơ đôi mắt long lanh. Ngày nào bên nhau ngắm ánh trăng thanh. Nỗi đau xoáy vào tim tôi. Không gian chìm đắm cảm giác mơ hồ. Ngỡ em còn đó.