Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Nhìn mưa con chợt nhớ nhà. Mẹ cha xế bóng mái nhà dột xiêu. Lòng con trăn trở thật nhiều. Xứ người đất khách bao điều nặng mang. Tiếng mưa rơi buồn vọng về bao nỗi nhớ, thuở xưa thơ dại sum vầy với mẹ cha, chiều nào.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nhìn mưa rơi hiu quạnh phương xa. Con trào dâng nỗi nhớ Mẹ yêu. Nhớ mái tranh..lời ru hôm nào. Mưa tàn canh..Mẹ thức trọn đêm. Nhìn mưa rơi..khóe mắt con rơi. Đời lẻ loi nổi trôi xứ người. Buồn tủi thân..mỏi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nhìn mưa rơi lệ sầu giăng tím, buồn chơi vơi xót xa bờ tim. Nhìn con thơ ngủ vùi vật vờ mộng yêu xưa người đành sao nỡ? Người vội quên mái nhà êm ấm, lời chia ly bước đi đành tâm. Vợ con thơ mòn mỏi đợi chờ, nỡ phũ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Nam: Mưa rơi thềm vắng vương sầu, tình đầu đã lỡ về đâu hỡi người. Nữ : Xa rồi màu mắt môi cười, cành hồng đã khép nụ tươi thêm buồn. Nam: mưa rơi buồn rơi bên thềm vắng, mưa rơi buồn buốt giá hồn tôi. Nữ: phương.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Anh em côi cút mẹ cha đã mãi lìa xa. Có ngoại che chở lo từng manh áo bữa cơm. Tóc ngoại bạc phơ, lưng còng dãi dầu khuya sớm. Thương quá là thương thân gầy lặn lội gió sương. Phù sa con nước đắp bồi cá cũng về.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lối mòn tôi đi về trời lất phất đổ mưa gieo sầu tim tôi nhớ ngày xưa xa rồi. Tình nào trao người buồn người trao tôi, lời đắng trên môi lòng người thay đổi. Ngỡ tình yêu thiên đàng, đời rộng lối thênh thang, giờ người sang.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Mưa rơi ngoài hiên.. Mưa rơi triền miên.. Mưa ướt vai hiền.. Mưa hoen bờ môi.. Mưa ru tình côi.. Mưa khép mi rồi.. Mưa nhớ thương người.. Mưa tiếc môi cười.. Mưa lá phai tươi.. Mưa xót xa đời.. Mưa tím giăng trời.. Mưa.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Mưa buồn, mưa rơi mãi ru hồn ai tê tái. Đơn côi lê bước dài, lối về biết còn ai đợi ai. Mưa sầu gieo nỗi nhớ, dẫu tình xưa đã lỡ. Bơ vơ một kẻ khờ thẫn thờ cố tìm mơ, tìm mơ. Giọt buồn mờ khắp lối, nhói con tim, vương.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nam: Mưa giăng phủ lối đường phố vắng, mình tôi giữa bóng đêm thinh lặng, trào dâng nỗi nhớ ai in hằn, sầu mưa mây ngóng gió tìm trăng. Nữ: Mưa rơi tình yêu từ muôn thuở, thuyền mơ nào biết đâu bến bờ, đời trôi hạnh phúc ta.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngoài trời mưa rơi, rơi ướt tim này, chuyện tình xưa ngỡ đã ngủ say. Nhìn mưa rơi dĩ vãng trổi dậy, buồn trong tim mưa giăng mờ lối. Đã hết rồi hẹn ước ngày sau. Lỡ làng rồi lời hứa phai màu. Mưa đêm, lặng lẽ ru sầu tình.