Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Khi thấy mai đào là biết xuân sang, lặng lẽ nơi này lòng nghe xốn xang. Quanh đây xuân đang chạm ngõ, tha hương như con đò nhỏ, giữa dòng nước lớn bơ vơ. Khi cánh mai vàng chờ nắng phương nam, là lúc quê nhà lệ ướt mi.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Việt Nam ơi những lúc gian nan, càng vững tin đất nước vinh quang, tàn phong ba bão giông trời sáng.Xua mây đen đón ánh mặt trời, nghe âm vang phố đông gọi mời, trên quê hương thênh thang vời vợi, một mùa vui sẽ đến nơi nơi.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Bến sông, thương hoài bao kỷ niệm,tôi về thăm lại, tìm ký ức tuổi xanh. Ngày xưa, có người em nhỏ, khi tan trường về thường ra bến sông quê. Tình thơ êm trôi ngày tháng,bên nhau trường huyện, chung niềm mong ước mai này đời
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Từ ngày còn bé, em hằng mong ước, được làm bác sĩ cứu giúp nhân loại. Và áo trắng, em yêu quý vô ngần, có những đêm mơ, mình mặc áo trắng. Thời gian trôi nhanh, em vào trường y, được mặc áo trắng như đúng.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Nỗi lòng tha hương, tím phương trời này gửi vào niềm nhớ. Dòng đời xô nhau, đã bao lâu rồi, cách xa quê nhà. Năm tháng mưu sinh, Anh đành phải rời xa, xa con đường làng, ngày đi gió mưa tuôn. Xa rồi người em, nữa đêm còn.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Đã lâu về thăm lại, trường cũ ngày thơ. Khi ta học trò, tuổi hoa bướm trong mơ. Những tán bàng xòe ô, xen màu hoa phượng vĩ. Rạo rực trong những mùa thi... Vẫn đây dòng lưu niệm, tạc vào hàng cây, thư xưa ngập ngừng.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Anh từ miền trung ra thăm chốn quê em, có một dòng sông quanh năm chảy êm đềm. Và nơi đây có những làn quan họ, đắm say lòng người từ câu hát trao duyên. Sông Cầu mùa xuân tươi như dãi lụa màu, đất trời nhìn nhau say như.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Đã đôi lần muốn ngõ lời yêu. Nhưng gặp nhau chẳng nói nên điều. Đường quen đi chung một lối, lạ thay tâm tư bối rối. Để đêm về mặn đắng bờ môi. Biết bao ngày theo gót chân xinh. Nhưng làm sao nàng cứ vô tình. Hồn tôi.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Ca sỹ thể hiện: Phương Diễm Huyền
Trả lại bờ vai ấy dưới cơn mưa chung đường xưa. Trả lại những đêm trăng lướt phím tơ dưới bóng dừa. Và nơi thanh vắng tay trong tay khuya lối về. Chất ngất men nồng mình dìu nhau qua lối mê. Trả lại chiều hoang vắng dấu.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Bao năm rồi cách trở dù nơi mô - Vang trong lòng tiếng à ơi ấu thơ. Nghe trong tim vơi đầy nỗi nhớ - Nhớ ngọt bùi, trong tiếng mẹ ru. Ôi quê mình xứ Nghệ tình mênh mang Trong câu hò ví dặm bao chứa chan. Đây sông Lam suốt.