Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
BÔNG hoa thắm tươi ngời rực rỡ. HỒNG xinh kia rạng ở sắc màu. CÀI vào lộng lẫy xuyến xao. ÁO tô vẽ đẹp ngọt ngào luyến hương. ĐÚNG lẽ sống khiêm nhường ươm vẹn. NƠI chốn nào bẽn lẽn vòng tay. ĐÂU xao lãng ,gắng từng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em muốn vẽ đôi hàng mi sắc sảo. Một cô nàng vênh váo thật là kiêu. Mặc thế nhân mãi chỉ trỏ lắm điều. Vẫn điềm tĩnh dù hồn thiêu cháy rực. Em muốn vẽ nụ cười duyên hạnh phúc. Lúc vạn người căm tức hoài ghét ganh. Còn riêng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ta định hỏi cao xanh người có thấu. Cám cảnh trần xót nẫu bện hồn tâm. Tuổi thanh xuân chịu vất vả thăng trầm. Mi ngấn lệ tháng năm sầu tủi hẩm. Bao khó nhọc đan cài hoài gậm nhấm. Kiếp hồng trần mắt đẫm chảy tràn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nghĩ gì mà cứ mãi nhớ người dưng. Gió lay nhẹ thầm mừng mơ ấy đến. Nghe thổn thức đêm nằm trông nghĩa bện. Để duyên mình vun vén trọn bên nhau. Hạnh phúc ơi ! Xin hãy thắm đượm màu. Luôn nồng ấm xuyến xao êm đáy dạ. Dù.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh xa rồi xóa kỷ niệm về nhau. Lời hẹn ước cũng nát nhàu từ đó. Bao năm tháng em đợi chờ vò võ. Đến bây chừ người rũ bỏ bước đi. Bởi nhớ thương cứ mòn mỏi ôm ghì. Mơ cau thắm quyện tim si nồng cháy. Nhưng ân nghĩa nửa.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ôi cuộc đời sao mãi cứ chông chênh. Như con sóng bồng bềnh khi nước nổi. Thủy triều vẫn xuống lên hoài thay đổi. Tựa lòng người gian dối có phải không. Bao đắng cay phiền muộn mãi chất chồng. Khiến tim nhỏ mênh mông sầu.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trời đã định cho mình gặp gỡ. Nhưng tại vì không nợ đành cam. Sống nơi tục thế cõi phàm. Đâu là bến đỗ mà ham muốn nhiều. Ân ái cũng thoảng phiêu phai nhạt. Bởi kiếp người hạt cát phù vân. Cạnh bên ngỡ tưởng như gần. Ai.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
YÊU lắm nhé nguyện lòng trao gởi. NGƯỜI về đây mở lối xuân hồng. EM hoài ấp ủ từng đông. DỆT ươm tiếng nghĩa thắm nồng mai sau. VẦN chữ nhỏ đượm màu tha thiết. THƠ trải hồn da diết ấm êm. VÉN thêu hạnh phúc dịu mềm. VUN.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em là vậy giữa bộn bề cuộc sống. Vẫn mỉm cười trải rộng cả niềm mơ. Dẫu ngoài kia lắm mệt mỏi xô bồ. Cũng vui vẻ ươm vần thơ hạnh phúc. Luôn vững bước chẳng bao giờ ngã gục. Thả tâm hồn trong những lúc rảnh rang. Mộng bình.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngồi thơ thẩn một mình bên đường vắng. Ước thời gian trầm lắng khẽ khàng êm. Mộng bình yên rớt nhẹ ướm vai mềm. Bờ môi nhỏ nồng thêm ngào ngọt đắm. Nhưng uất nghẹn ngày xưa còn khắc đậm. Thoáng lạnh hồn ướt đẫm cả buồng.