Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trần Hiếu
Con vòi con voi, cái vòi đi trước, hai chân trước đi trước, hai chân sau đi sau, còn cái đuôi đi sau rốt. Tôi ngồi tôi kể nốt cái chuyện, cái chuyện con còi con.
Tác giả: Nguyễn Xuân Khoát
Ca sỹ thể hiện: Bảo An
Trông kìa con voi , nó đứng rung rinh. Nghiêng mình trông đám nhên đang vò tơ. Anh chàng voi ta thích chí mê tơi. Liền mời anh khác từ xa vào chơi . . . Kìa nhìn xem trên kia. Có cái con chi to ghê. Trông to lớn như.
Tác giả: Vũ Đình Ân
1. Cha mẹ con lên non xuống biển, một đời vì con với cả truân chuyên. Một nắng hai sương vất vả khôn lường, nhường nhịn để con ấm tình mến thương. ĐK. Nguyện Chúa ban phúc cho cha mẹ con, vơi đi nhọc nhằn lo toan cuộc.
Tác giả: Lm. Thái Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân
1. Chúa vẫn âm thầm từng ngày trong con, với những vui buồn cuộc đời nhân gian, bước con lầm than tình Chúa vẫn dâng tràn. Tình yêu của Chúa ví như khung trời xanh, ngày đêm lặng lẽ vẫn chở che mọi lúc bước con an bình đời
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Hồ Ngọc Hà (Lofi Versio); Hồ Ngọc Hà
Mẹ ơi đừng xa con, về nấu bữa cơm ngon. Nhà mình vẫn đầm ấm tiếng cười vui suốt đêm. Vẫn giống như tuổi thơ ta quây quần. Có câu hát ru ầu ơ, có những câu chuyện bất tận. Mẹ ơi con hư lắm, là đứa trẻ ham chơi. Vẫn cần mẹ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đồng Ngọc
Kìa nhìn xem trên kia có cái con chi to ghê. Trông cao lớn hơn xe hơi, đang lăn bánh xe đi chơi. À! Thì ra con voi như vậy mà nghĩ ngợi hoài, dàng sau nó mang một cái đuôi và một cái đuôi đàng.
Tác giả: Võ Tá Hân
Anh ru em ngủ trên đồi. Ngủ ngoan em chớ còn vòi vĩnh chi. Nghìn xưa đã nặng câu thề. Làm thân con gái yên bề cỏ hoa. Thân em như hạt mưa đào. Hạt ra khuê các, hạt vào đất hoang. Nghìn xưa muốn đạp tiêu phòng. Nghìn.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
1. Sống buồn lẻ loi, sống buồn khép mình. Từ ngày mình ra đi hai nơi. Sống buồn như thế cứ hoài ngẩn ngơ. Sống buồn cứ là như ngủ mơ. Ai lừa dối ta, ai sợ cách xa. Ra đi rồi cớ sao cứ não nề. Ai còn với ta ai tình.
Tác giả: Chưa Biết
1. Sống buồn lẻ loi, sống buồn khép mình. Từ ngày mình ra đi hai nơi. Sống buồn như thế cứ hoài ngẩn ngơ. Sống buồn cứ là như ngủ mơ. [ĐK1:]. Ai lừa dối ta, ai sợ cách xa. Ra đi rồi cớ sao cứ não nề. Ai còn với ta.