Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nghĩa đó trao chàng nguyện chẳng vơi. Hoài yêu vẹn kiếp sẽ không rời. Cho dù cách trở tình đâu nhạt. Nếu phải xa lìa nợ vẫn cơi. Ước gửi tơ hồng xây ngõ mộng. Chờ thêu giấc điệp khỏa men đời. Duyên mình tỏa ngát êm đềm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nè anh hãy dệt mối tơ vàng. Thoả giấc mê đời nghĩa vượng khang. Kỷ niệm ngày xưa hòa thắm đẫm. Thời gian buổi cũ chạm mơ màng. Xin hoài giữ lại duyên nồng ấm. Khẩn sẽ ôm tròn ái ngọt sang. Hạnh phúc bình yên thầm khẽ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , td ). Bao mùa quạnh quẽ phủ hồn tương. Khắc khoải lòng ta nẫu dặm trường. Những buổi bơ phờ tim chợt vướng. Đôi ngày nhạt nhẽo trí hoài thương. Đìu hiu giấc mộng ngời tâm hưởng. Thổn thức niềm tin rạng não.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Có nhiều lúc lòng khát thèm câu nói. Rằng tâm người luôn mãi dõi về em. Từng canh ướt đẫm mi nhèm. Mong lời thệ ước dạ thêm não nề. Nào hay biết những buồn mê lắng đọng. Chiếm hồn này bởi mơ mộng về ai. Để cho giọt lệ đan.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ru tình một thoáng xa đưa. Ru em giọt nhớ mới vừa chớm yêu. Ru thêm sợi ái mỹ miều. Ru hoài giấc điệp thỏa phiêu ấm nồng. Ru ngàn khát vọng thầm đong. Ru con sóng vỗ dịu vòng tay êm. Ru say mộng ước ngọt mềm. Ru đời ấp ủ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trở lại rồi Phan Thiết của ngày xưa. Nghe gió thoảng hương dừa loang trải nhẹ. Ta chợt thấy trái tim mình rung khẽ. Nhoẻn miệng cười ...chào nhé một thời xa. Biết gì đâu cái thuở sống biệt nhà. Nơi viễn xứ thiết tha vùng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Lặng lẽ nhìn giữa khoảng trống hư vô. Ngẫm cuộc sống xô bồ mà phát nản. Cõi phàm tục biết bao điều ngao ngán. Chốn dương trần bè bạn lắm dối gian. Đời phù du hạnh phúc sớm phai tàn. Đành chấp nhận chứa chan sầu tủi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Gom chút nắng cuối đông tàn mờ nhạt. Gọi gió mùa man mát dệt xuân đan. Áng mây trôi lơ đễnh giữa đại ngàn. Đào mai nở chứa chan niềm thương mến. Mong nợ ái tháng năm dài thắm bện. Để chân tình vun vén thỏa nồng say. Níu.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Hai đường thẳng song hành đâu thể chạm. Duyên chúng mình chỉ tạm bợ phải không. Sao em cứ ôm lồng ghì tâm khảm. Dẫu xót xa đeo bám một kiếp hồng. Thu nhòa nhạt ngày đông thầm giăng trải. Nhưng chân tình nào ghé lại bến.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tình theo gió thoáng bay vào quên lãng. Cánh hoa tàn năm tháng vẫn trọi trơ. Ở chốn đây lặng lẽ siết tâm khờ. Đêm hiu quạnh mộng mơ rồi trăn trở. Anh ngược lối ta không tròn chữ nợ. Em âm thầm nhung nhớ suốt năm.