Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đông âm thầm mang lạnh giá vây quanh. Khơi tim nhỏ thêm tròng trành thương nhớ. Em chẳng biết mai có tròn duyên nợ. Nhưng bây chừ từng nhịp thở vẫn yêu. Mỗi tháng năm theo đó trỗi thêm nhiều. Cứ e ấp muôn điều hoài trăn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em chỉ cần một chút sự quan tâm. Của ai đó luôn âm thầm trao gởi. Nhưng khó quá như nghìn trùng xa vợi. Mơ lời thương ơi hỡi chỉ mong đùa. Ở phương nào anh có thấu hay chưa. Em quạnh quẽ cô đơn thừa tê tái. Từng canh vắng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nửa đêm dõi bóng chị Hằng. Hỏi rằng phương đó - còn chăng nhớ mình. Sao cứ mãi lặng thinh không nói. Cho lòng này đau nhói từng cơn. Hay ai cứ thích dỗi hờn. Để tim nhỏ phải buốt hơn mỗi ngày. Nếu yêu chớ xát cay muối.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Sao mãi nhớ những gì làm ta khổ. Giấu nỗi niềm loang lỗ ở trong tim. Ôm cô đơn bởi hạnh phúc đắm chìm. Luôn mặc cảm đâu dám tìm duyên mới. Chẳng nguời hiểu yêu thương không thể với. Nghẹn tâm hồn cứ nghĩ ngợi mông.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em âm thầm mang nỗi nhớ tương tư. Nơi xứ lạ bây chừ cô đơn lắm. Căn phòng nhỏ đêm về buồn hiu hẩm. Chẳng bạn bè ôm lệ ngấm châu sa. Đến hôm nay đã rời khỏi quê nhà. Vì cuộc sống bôn ba đành gắng gượng. Chân mãi bước thanh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chiều thu vắng em âm thầm ngóng đợi. Bước chân người lạc lối ở chốn đâu. Trở về đây ta nối lại nhịp cầu. Niềm hạnh phúc sẽ bền lâu anh nhỉ. Em lặng lẽ rồi âm thầm mộng mị. Ước vòng tay thủ thỉ má môi kề. Xua tháng ngày cô.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
VÉN quạnh quẽ bao mùa trống vắng. MÂY thẹn thùng mơ nắng lung linh. TÌM khung cảnh mới thanh bình. ÁNH ngời trong mắt tươi xinh ngọt ngào. MẶT sóng giận thét gào tâm trí. TRỜI xanh trong mộng mị tơ lành. XUA thời đớn lạnh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tôi sẽ lại nguyện cầu mùa Thu tới. Trời se duyên chấp nối vẹn ân tình. Giấc mộng này khao khát được thắm xinh. Câu nghĩa nợ ta - mình hoài lưu trữ. Trái tim nhỏ vương hình ai mãi ngự. Sâu tâm hồn người viễn xứ là em. Có.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Gió heo may trỗi dậy khúc giao mùa. Trời trong vắt bỗng mưa rào bất chợt. Thu là vậy tưởng chừng đang đùa cợt. Như tình anh hời hợt thiếu chân thành. Hẹn thề rồi nhưng sao thấy mong manh. Thật khó chạm bởi tròng trành dễ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em đã viết bài thơ tình duy nhất. Muốn gửi anh nhưng lại cất chẳng đành. Sợ phũ phàng bởi sự thật mong manh. Khi tình cảm người dành trao ai khác. Em rất sợ giữa cảnh đời đen bạc. Phải cô đơn xao xác tựa lá vàng. Nên âm.