Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Dòng thời gian bôi xóa mãi đâu, người về qua sông nhớ giấc đầu. Mộng rơi nhòa ảo, trăng ngập tịnh chiếu. Thực hay ảo hóa, vừng trăng với ta ?... Dặm đường quê xa tắp tít xa... Bờ thành xưa mây lững thững qua. Rừng.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Nhật Trường
Ngày xưa khi mình còn thơ. Yêu đôi hoa trắng lẻ loi đường chiều. Ngày xưa lúc tình thật nhiều. Yêu em trong trắng yêu kỷ niệm thôi. Khi sương kín nẻo đường mòn. Tình xa xôi nên lòng còn buồn. Tình đầu tiên nhưng bông.
Tác giả: Trần Minh Phi
Ca sỹ thể hiện: Thái Hiền; Đan Trường; Đan Trường; Xuân Phú
Anh là mùa xuân đến mang yêu thương trong lòng. Khi tình yêu, thơm chín đôi môi. Anh sẽ mang mai về gửi nhắn con tim. Anh sẽ mang mai về trong bếp vui giao thừa. Tình anh như cách chim bâng khuâng. Đường xa lắm tôi.
Tác giả: Lê Quốc Thắng
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng; Đoan Trang
Ngày trở lại tìm con phố ấm áp. Em như bông hoa mai nở trong mùa xuân, đã qua. Từng năm tháng yêu thương với bao muộn phiền. Tay trong tay bên nhau thiết tha để ai thương nhớ? Gửi kỉ niệm người em gái năm xưa. Em như.
Tác giả: Chưa Biết
Đêm nay sao mưa rơi lạnh buốt vai gầy. Đêm nay sao cô đơn buồn hơn bao ngày. Tình rơi khi cơn mưa tan, quanh căn phòng này. Quạnh hiu, vắng tênh... Có những phút đắm đuối cứ ngỡ 1 đời. Con tim anh yêu em không.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tâm Đoan; Ngọc Hải
Mộng mơ không dám đời xác xơ nghèo. Không nhà không cửa một góc cheo leo. Buồn ơi da diết không tên. Phải lo cơm áo bon chen. Tình yêu riêng đã từ quên. Một thời con gái trời đã an bài. Gia đình em nghèo hạnh phúc chua.
Tác giả: Minh Nguyễn
Hôm nay dừng bước chân, lòng bàng hoàng ngơ ngác, thu lại đến nữa rồi. Vàng đỏ lá rụng rơi, cho hồn ai thương nhớ, tiết thu cũ năm nào. Đà Lạt trời xanh ngát. Mây trắng hờ hững trôi. Đồi thông reo tiếng hát,
Tác giả: Hồng Hà
Thương một chiều mưa lá vàng bay. Lòng còn theo cơn gió cùng mây đi tìm mùa thu cõi buồn. Thương thân mình một kiếp rong chơi hoang đàng. Một chốn hư vô làm chi người ơi. Thôi đành mùa thu đến muộn. Thôi đành một kiếp.