Tác giả: NGUYỄN VĂN THƠ
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
NGUYỄN VĂN THƠ. Biết Người Còn Nhớ Hay Quên. ( Hồn Thu ). Thơ Tuyền Linh. Nhạc Nguyễn văn Thơ. Tiếng hát Quỳnh Lan. Vàng bay nhuộm nẻo tà dương. Hồn ta xác lá ngập đường chiều Thu. Chờ Người vàng giấc.
Tác giả: Lucas Ma
Ca sỹ thể hiện: Lucas Ma
(Ver1)Chúng ta đổi thay mới có ngày hôm nay ,lý do vì đã không như ban đầu . Thế nên giờ đây tình cảm mình như khói mây , ký ức người đã trao đến bao giờ mới quên được . (Chorus). Từ khi em bước đi những con đường trở.
Tác giả: Thuận Yến
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Ta vẫn biết đời ta còn nhiều cơn mưa nhỏ. Ðừng ướt thấm hồn ta thành những nỗi đau dài. Hãy như những mầm xanh xứ sở. Mưa gió nhiều thành cổ thụ ngày mai. Nếu lòng ta có ào ào bão tố! Thì em ơi! Hãy vững lấy tay chèo.
Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Thái Thanh; Mỹ Huyền
Quê em miền trung du, đồng suối lúa xanh rờn. Giặc tràn lên thôn xóm. Dâu bờ xanh thắm, nong tằm chín lứa tơ, không tay người chăm bón. Quê em đồng hoang vu. Chiều nay vắng bóng cờ. Giặc tràn lên đốt phá. Anh.
Tác giả: Nhạc Trần Thiện Thanh, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Chiếc áo cà sa, chia làm y tam phẩm. Đắp pháp y này, dứt bỏ các sân si. Với chiếc thượng y chín điều cao nhất phẩm. Mặc nghe kinh, khi lễ Phật, trì bình. Nó có từ xưa khi thời gian Đức Phật. Ngắm thấy cánh đồng bao ruộng.
Tác giả: Dương Khắc Linh
Ca sỹ thể hiện: Noo Phước Thịnh
Từ khi nào em, nhìn cuộc tình mình chìm trong màu mắt buồn. Quay lưng đi làm gì khi đã quá muộn. Đắm đuối, tiếc nuối hay vô vọng. Từ khi nào em, nhiều muộn sầu dâng lên in sâu trên đôi bờ mi. Cứ ngỡ rằng mình mất trí.
Tác giả: Hồn Nhiên
Bầu trời thôn quê xiết bao tình cảm. Lòng ta vấn vương lòng ta nhiều nỗi:. Buồn, vui, tủi, sầu. Nhưng nhìn thôn quê. Là đều tiêu tán hết bao sầu đau của nơi phồn hoa. Ta hát hát vang cười sướng đứng ngắm nhìn thôn quê.
Tác giả: Huy Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu
Sóng biển đời vô tâm cuồng giăng bão lòng. Đẩy đưa tình long đong tình tan giữa dòng. Cửa tâm hồn giờ đây đã khép đường xưa hoang vu. Lòng xót xa nhặt dấu dĩ vãng... Anh vô tình đưa em lạc không lối về. Để một ngày.