Tác giả: Chưa Biết
Đã đến lúc anh buông bàn tay. Ra để em đi theo muôn giấc mơ. Đã đến hai ta chẳng là chi của nhau. Xem như chưa biết nhau. Rồi thời gian đưa em qua những mỏi mệt. Để nhìn ngắm tương lai màu hồng. Còn anh thì lặng lẽ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
1. Có em là một ngày ấm áp. Là nắng chiếu sáng qua hàng cây. Là anh nhớ em, là anh nhớ người. Vì em là tất cả đời anh. Và nếu như khi bình minh thức dậy. Và anh đã không thấy em ở bên. Thì anh sẽ đau và mong nhớ.
Tác giả: Trần Phúc Thắng
Ca sỹ thể hiện: Lương Gia Hùng
Mai này xa nhau rồi chỉ còn giây phút thôi người ơi. Từng câu nói yêu thương thêm vẫn vương nhớ em. Làn môi ấm màu mắt nhung huyền như ánh trăng dịu hiền. Nụ cười của em đó mãi in sâu vào trái tim. Tay cầm tay không.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Hữu Phước, thơ Hoa Cát Phan Văn
Chiều buông chầm chậm nắng vương xa. Âm động rền vang vẫn mượt mà. Gió thoảng lâng lâng niềm thổn thức. Mơn man trỗi dậy cõi lòng hoa. Chiều rơi trì đọng giọt tơ hồn. Nhẹ nắng bên thềm trông rõ hơn. Thỏ thẻ thì thầm trầm.
Tác giả: Khắc Việt
Ca sỹ thể hiện: Cao Thái Sơn; Cao Thái Sơn; Thommydang; LacQuan
Chiều nay trên phố mưa bay. Có một người tiễn đưa một người. Nhìn nhau biết nói chi đây. Hai hàng mi chứa chan lệ đây. Hàng cây như cũng lao xao. Mưa ướt nhẹ tóc em ngọt ngào. Bàn tay không muốn buông lơi. Ôm chặt anh nhé.
Tác giả: Bằng Cường
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
Em dấu yêu ơi bao ngày qua anh vẫn nhớ về, ngày xưa ấy bên em ta cùng đi chung một lối. Dường như chỉ riêng đôi mình thôi bỏ quên thời gian chốn này, rồi khi phải xa nhau anh thật buồn. Những chiếc lá rơi như gợi cho.
Tác giả: Thụy Mi
Từ em đi, vắng xa mặt trời. Ngày đong đưa, tương tư cơn nắng. Hắt hiu mây mù biếng trôi. Xám giăng vùng trời gió mưa. Lạnh lùng chơi vơi, chân ngày, lạc lối. Nhớ em! Về đây em, thắp lên mặt trời. Trả yêu thương,
Tác giả: Quốc Trung
Ca sỹ thể hiện: Lê Hiếu
Này cô em bé xinh. Sao không đến bên anh. Buồn chi đó em. Sao không nói cùng anh. Nụ cười tựa nắng mai. Sao hay vắng trên môi. Để câu hát xưa nay nghe thấy buồn hơn. Đừng tiếc những gì đã qua, đừng buồn người đã đi.