Tác giả: Phùng Khánh Linh
Ca sỹ thể hiện: Phùng Khánh Linh
Mới đây thôi lời yêu ta hát lên. Mới đây thôi nụ hôn còn đắm say. Mới đây thôi vòng tay còn nồng ấm. Mà giờ ta chẳng hề nói với nhau một câu. Mới đây thôi cùng nhau xây ước mơ. Mới đây thôi là bao nhiêu ngày thơ. Mới đây.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Văn Đình Thế
Chứ ngái ngôi chi mà anh nỏ về. Hay là vì quê em nghèo đói. Hay anh chê em vụng về câu nói. Đất Thanh Chương nhút mặn chua cà. Chắc có lẽ rứa mà anh chê. Chắc có lẽ rứa mà anh nỏ về. Dù cách xa bấy lâu em vẫn chờ. Như.
Tác giả: Tuấn Cò
Từ ngày mình quen nhau. Đêm mỗi đêm. Thương người nơi xứ xa. Hẹn câu có nhau suốt đời. Câu ước hẹn. Muôn đời chung thuỷ. Rồi một ngày ta có nhau. Như ước mơ. Bao ngày đợi mong. Chúng ta cùng. Đắp xây cho tình yêu. Mãi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
Gọi gió đến hôn lên má. Gọi tiếng khóc đêm buốt giá. Nhạt nhòa. Gọi em trong đêm đông về. Gọi thêm bao câu ước thề , gọi mãi mê. Gọi tiếng nói yêu hôm đó. Gọi những chiếc hôn trong gió. Không còn. Gọi câu chia ly.
Tác giả: Chưa Biết
Đẹp sao. Khi ánh dương hồng nhô lên nơi chân trời xa. Đẹp sao. Khi ánh trăng vàng soi nghiêng nghiêng qua hàng lá. Đẹp sao. Khi ấy anh bên em đi trong chiều lộng gió. Tà áo trắng tung bay, hồn đắm đuối ngất ngây. Thắm thiết.
Tác giả: Lưu Thiên Hương
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Thùy Linh; Quỳnh Như
Gặp nhau giữa phố đông. Làm tôi bối rối trong lòng. Chợt như muốn bước đi. Vì không muốn nói câu gì. Tôi dấu, anh dấu, ta nên dấu. Mong ai đó bước vào. Để ngăn ánh mắt của anh. Nhìn tôi với suy tư. Dường như muốn.
Tác giả: Phan Văn Hưng
Khát một hớp mưa trong lành. Khát một áng mây trong xanh. Khát một ánh mắt thật thà. Khát một trái tim đậm đà. Và ngọn lửa sờ thấy nóng. Không phải lửa ma trơi. Không phải lửa ma trơi. Viết một câu cho một người.
Tác giả: Lời: Đậu Hoài Thanh Nhạc: Mạnh Chiến
Ca sỹ thể hiện: Vũ Phan Dương Ninh
Ai đã đặt tên núi Hồng sông La, núi ôm biển cả sông lộng trời xa. Cánh cò mãi mê trong câu giặm vè xưa, lội vào đời con giấc mơ hồng sóng tím, nỗi nhớ xao lòng bến xưa vui - buồn, trong - đục, nhục - vinh. Còn đây vết thăng