Tác giả: Chưa Biết
Em mở cửa đa tình. Đưa ta vào vườn mộng. Ta uống giữa vô tình. Hồn em biển mênh mông. Ta đã biết lâu rồi. Ngày em tròn tuổi mộng. Ta khao khát trọn đời. Con suối tình mộng mơ. Ta hôn lên làn da. Da người thơm cỏ.
Tác giả: Mỹ Hương & Bùi Phạm Thành
Xuân về bên song cửa. Anh ngồi hát ru em. Tiếng đàn ngân trong gió. Lời ru rất êm đềm. Hạ trắng xóa hiên nhà. Bướm lượn vờn muôn hoa. Ô kìa em có thấy. Tình như nắng chan hòa. Thu vờn trên tóc rối. Lưng trời làn.
Tác giả: Chưa Biết
Nắng lên, hơi đen nhẹ tan dòng sông 1 ngày mới về. Xuân sang nhẹ tan nụ hoa nào còn đẫm sương. Bỗng thấy xinh ghê cô em cười môi cười sao thật tươi trong nắng mai. Sớm nay, nghe trên đường vang bài ca từ lâu đã thuộc.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Xúc xắc xúc xẻ. Năm mới năm mẻ. Nhà nào còn thức. Mở cửa cho chúng tôi. Xúc xắc xúc xẻ. Năm mới năm mẻ. Nhà nào còn thức. Mở cửa cho chúng tôi. Bước lên vườn cao thấy đôi rồng ấp. Bước xuông vườn thấp thấy đôi rồng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Anh vẫn.. tìm về nơi phố cũ. Dẫu rằng em đã có chồng. Căn gác, nhạt nhòa vua cửa. Ngọc Lan tán lá vẫn xanh. **. Năm tháng cứ trôi đi sao lòng mình lại thế. Còn đây bỡ ngỡ dấu chân. Căn gác reo vui nụ cười con trẻ.
Tác giả: Thanh Nga
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Lệ
Em vẫn chờ anh về gõ cửa. . Nước mắt mùa đông từng đêm, ướt mi nhạt nhòa. . Em vẫn chờ anh về, đường khuya... Gõ cữa mùa đông lạnh lùng, sao vẫn hoài mong. . Em vẫn đợi anh về, gõ cửa.. Thao thức từng đêm lạnh lẻo,
Tác giả: Tú Nhi
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Tuấn Vũ; Hồng Trúc; Thanh Thúy (trước 75)
Đêm nay bên song cửa. Một mình ngồi nhắm mưa rơi. Tim em như tan vỡ. Thương người biết thuở nào vơi. Anh ơi năm năm lẻ. Mỏi mòn ngồi ngóng tin anh. Anh đi sao quên về. Một người vẫn giữ nguyên tình. Từng đêm em nguyện.
Tác giả: Lê Uyên Phương
Ca sỹ thể hiện: Chua BIết
Mười năm qua, mười năm qua, gió thổi đồi tây. Tôi long đong theo bóng chim gầy, theo bóng chim gầy. Một sớm em về ru giấc ngủ. Bông trời bay, bông trời bay trắng cả rừng cây. Gió thổi đồi tây hay đồi đông, gó thổi đồi.
Tác giả: Nguyễn Hồng Sơn
Anh là con đường lạc loài trong cỏ. Biết bao giờ tới được vầng trăng. Nước mắt đầu non nở thành hoa dại. Ru tàn phiêu dạt chốn cô liêu. Sương vương đầy như đan như thêu. Không che được em một vầng sáng tỏ. Bóng em đi.