Tác giả: Huỳnh Lê
Thôi còn gì em ơi. Duyên dở dang ban đầu. Xin nhớ mong. Buồn vui tháng năm thăng trầm. Nay hết rồi chẳng còn chi nữa. Ngày nào mình yêu nhau. Em nhẫn tâm xem tình anh như. Như là gió thoảng qua tai. Biết anh khổ tâm thế.
Tác giả: Ron Phan
Ca sỹ thể hiện: Ron Phan & Lê Hà
Hôm nay anh nhớ em...trong lúc anh đang uống trà chiều. Buổi sáng sao lại không nhớ lại nhớ vào những lúc chiều tà. Có ngày nỗi nhớ cả thùng...cũng có ngày 1 thùng không đủ. Con tim nó là của anh...nhưng nó chẳng hề nghe lời.
Tác giả: JC Công Nguyên
Ca sỹ thể hiện: JC Công Nguyên
Dẫu trôi qua bao đớn đau dẫu nước mắt có rơi thì. Cũng không còn em. Nữa xem như ta chưa biết nhau. Xem như ta chưa đến bên nhau vậy. Và xem như chưa lìa xa. Phút cuối đắm đuối nhìn nhau và chợt thấy nước mắt em sầu. Dẫu ở.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp) [Lời Việt: Dương Thiệu Tước]
Ca sỹ thể hiện: Ánh Tuyết
Dòng sông xanh lơ, dòng Trường Giang nên thơ. Chập chùng ngàn sóng biếc, màu trời hồng ánh nước. Thuyền tình lượn trên sóng, bập bênh nhẹ dòng bóng. Chập chờn nương cánh gió, dải buồm. Chúng đưa thuyền tìm về bến xa.
Tác giả: Dương Thiệu Tước
Ca sỹ thể hiện: Đoan Trang
Dòng sông xanh lơ, dòng trường giang nên thơ. Chập chùng ngàn sóng biếc, màu trời hồng ánh nước. Thuyền tình lượn trên sóng, bập bềnh nhẹ rung bóng. Chập chờn nương cánh gió. Dài quầng chớp đưa thuyền tình về bến xa.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Phan Mạnh Quỳnh
1.Có phải bao nhiêu lâu nay em không theo tôi về làng. Phố xá đông vui đã níu chân em ngày tháng. Khóm hoa vàng ươm thiên lý đong đưa nắng hắt bên nhà. Giữa nơi thật quen tôi kiếm xa xăm tuổi thơ. Có phải em đi là giấc mơ.
Tác giả: Nhạc Giao Tiên, thơ Dan Hoàng
Mùa Đông năm ấy Chúa sinh ra đời. Ai lỗi ước hẹn nỡ phụ tình tôi. Nửa đêm đi lễ lẻ loi đứng. Lung linh ngàn sao sáng trên trời. Qua hết mùa Đông nàng đi lấy chồng. Pháo nổ tưng bừng ở góc phố đông. Có người trông.
Tác giả: Quy Sắc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Lần thứ hai về thăm quê ngoại. Ngăn vườn cau năm cũ xác xơ. Hai tay ôm lấy nấm mồ. Khói hương nghi ngút quyện mờ vườn cau. Lần thứ hai trở lại mẹ khóc quê ngoại. Đìu hiu như vườn cau xơ xác tiêu điều. Thấy mẹ ngồi.