Tác giả: Chưa Biết
Tôi thương Huế, thương dòng Hương đỉnh Ngự. Đường Nam Giao thoai thoải đến nhà em. Tôi thương Huế cố đô đêm trầm lặng. Trăng nhà ai, trăng chảy một dòng sông. Nghe xa vắng, ngân buồn chùa Thiên Mụ. Bến Vân Lâu, ngắm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan & Duy Khánh; Chưa Biết
Anh Quốc ơi từ nay trong gió ra khơi. Từ nay trên cánh mây trôi có hồn anh trong cõi lòng tôi. Anh Quốc ơi nghìn thu anh nhớ đến tôi. Thì xin cho Thái Dương soi nước Việt Nam sáng rọi muôn đời. Ngày xưa khi anh vừa khóc.
Tác giả: Nguyễn Đức Quang
Ca sỹ thể hiện: Tốp Ca
Khi Chúa cho con hoang trở về. Nhìn thấy quê hương vui tràn trề. Là Việt Nam chịu ân oán cho cuộc tranh đua. Bao nước vây chung quanh đòi nợ. Bị đóng đinh trên cây thập tự. Một dân tộc trả bằng máu hai chục năm qua.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp)
Ca sỹ thể hiện: Lara Fabian
Je t'avais juré de t'aimer. De vivre avec toi, de te garder. Je t'avais juré, j'ai tout brisé. Une nuit, une nuit. J'avais besoin de liberté. Et je croyais pouvoir t'oublier. Mais j'avais oublié que je t'aimais. Plus que.
Tác giả: Samuel Pan
Ca sỹ thể hiện: Phạm Đình Thái Ngân & Trương Kiều Diễm
1. Bầu trời u ám, mây mờ giăng khắp mọi nơi. Người người xa lánh, nhìn Giê-xu trên thập giá. Ngài đã chết ôi trong đớn đau vô cùng. Từ hông Chúa, huyết đổ tuôn tràn. Giờ còn đâu nữa, hy vọng xưa khuất xa rồi. Từ mộ phần.
Tác giả: Chưa Biết
1. Trần gian bao phong ba vây quanh, bao tối tăm đang chôn vùi ta. Nhờ Cứu Chúa dắt dẫn mỗi bước ta vào chốn thiên cung nơi hứa ban. Ngài chăn dắt giúp lúc yếu đuối, nên đức tin ta không sờn nao. Cùng đi với Cứu Chúa.
Tác giả: Phạm Duy
Kê Khang và Khúc Quảng Lăng. Kể lại chuyện đời Nguỵ ở bên Tầu. Có một người khách lạ. Giỏi đàn giỏi vẽ tới kết bạn với Kê Khang. Người đó dạy cho Kê Khang. Một bài nhạc nhan đề Quảng Lăng. Nhưng dặn Kê Khang. Là không.
Tác giả: Hoàng Giác
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
Ai ơi . . . những khi êm vui gia đình. Có buồn . . . vời trông sương gió mịt mùng. Ai kia . . . chiến trường vào trong tê tái. Ấy những thương binh . . . sống lạc loài ! Chơi vơi . . . tháng năm bước chân âm thầm.
Tác giả: Dương Tuấn Ngọc
Đời bưng bô nhục lắm, để kiếm được vài chai, phải đành cam ăn cứt gà. Tiền kiếm chẳng bao nhiêu mà đánh mất nhân cách, ô danh đến trăm ngàn thu. Bọn ngu si là thế, đâu biết được sự thật, dâm luận viên ăn cứt chiên. Rồi.