Tác giả: Nguyên Chấn Phong
Ca sỹ thể hiện: Lyna Thùy Linh (beat); Lyna Thùy Linh
Anh ác lắm khi mang cho em nỗi buồn. Dẫu bên người em đã cho anh bao nụ cười. Anh ác lắm khi trao tặng em vết thương. Nói đi anh em đã làm điều gì sai. Anh ác lắm vô tình bên ai nói cười. Biết đâu rằng sau lưng em đang bật.
Tác giả: La Tuấn Dzũng
Ca sỹ thể hiện: Ngân Huệ
Ầu ơ, nhớ tiếng mẹ ru. Cho con mà yên giấc mẹ lo, lo chuyện đời. Lời mẹ ru, điệu hát ca dao. Thấm sâu vào tâm thức. Dạt dào lòng yêu thương. Lời mẹ ru, dịu hiền thiết tha. Có trăng mà có gió, có sao ầu ơ có trời. Có.
Tác giả: Nhạc Tình Chỉ Đẹp Khi Còn Dang Dở, lời Thích Thiện Xuân
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Nơi chốn nhân gian nào đâu có gì. Phú qúy vinh hoa tựa như áng mây. Chỉ là giả tạm mà thôi. Đời đâu có mấy khi vui. Câu danh lợi như hạt sương rơi. Không biết thân ta ngày mai thế nào. Sanh tử phân ly, buồn vui, khổ.
Tác giả: Lâm Thiếu Anh
Ca sỹ thể hiện: Lâm Thiếu Anh
Xa rồi ngày tháng mộng mơ. Lặng ngồi đếm những tàn phai vào hồn. Qua rồi ngày tháng đam mê. Tình này sỏi đá, ta hoài cố nhân. Lối về cây vẫn đơm hoa. Nhưng người xa khuất tiếng yêu nhạt nhòa. Hết rồi tình đã hư vô.
Tác giả: Huỳnh Anh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Lâm Nhật Tiến & Nguyễn Hồng Nhung
Vậy thôi cho anh nhớ em thêm một chút thôi. Vậy thôi kẻo người đi vướng bận lòng lòng cố nhân. Thương em như lá treo đầu cành. Phong sương rũ áo tình mong manh. Lỡ thương rồi, người quay đi vỡ tan rồi. Vậy thôi ngàn đắng.
Tác giả: Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh Xuân
Gửi người xưa đó ân tình thiết tha. Đèn khuya hiu hắt nước mắt nào rơi. Hơi cố nhân người nào hay biết chăng. Bao ước mơ ngập tràn trong trái tim giờ ôm sầu đắng. Đời người con gái như một cánh hoa. Mặc cho mưa gió năm tháng.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Lý Hải
Ai về nơi cuối trời, nhắn dùm đôi lời năm tháng đợi. Thường vẫn chờ, làm khô héo giấc mơ tả tơi. Không còn nghe tiếng cười, lúc tôi xa người. Ai hứa đợi mất nhau từ đây. Lạnh lùng ôm suy tư. Thương tiếc bao kỉ niệm. Ngày.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Yên Vy; Mỹ Huyền; Bùi Trung Đẳng
Em về lại một đêm ranh vườn hoa Sứ nở. Mùi hương bay ngơ ngẩn cánh hoa tàn. Đường dương gian đêm ngỡ ngàng dang dở. Chuyện tình bao giông xô dạt nẻo phương trời. Em về rồi lại đi hương mùa đêm giá lạnh. Tình bơ vơ.