Tác giả: Lời: Đậu Hoài Thanh Nhạc: Mạnh Chiến
Ca sỹ thể hiện: Vũ Phan Dương Ninh
Ai đã đặt tên núi Hồng sông La, núi ôm biển cả sông lộng trời xa. Cánh cò mãi mê trong câu giặm vè xưa, lội vào đời con giấc mơ hồng sóng tím, nỗi nhớ xao lòng bến xưa vui - buồn, trong - đục, nhục - vinh. Còn đây vết thăng
Tác giả: Đồng Thanh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Đồng Thanh Tâm
Mới ngàу nào уêu nhau, em thường haу nói rằng. Hơn nửa cuộc đời mới tìm thấу уêu thương. Tình cờ *** nhau, đâu nghĩ duуên lâu dài. Đâu biết sau bao ngàу, ân tình càng thêm thấm. Để rồi thời gian trôi, dòng đời bao thaу.
Tác giả: Nhạc Phạm Quang Ngọc, thơ Hư Vô
Lỡ tay đánh mất nửa đời trước. Còn nửa đời sau cho hết em. Hai nửa đời ta chung thành một. Tính ra còn được cả trăm năm. Anh bước lạc xứ người xa lạ. Biết đâu là nhà giữa phố đông. Bỏ quên em tuổi đời xanh mộng. Ngày theo.
Tác giả: Nguyễn Kiệt
Có Người có Ta, cõi tình muôn màu, khổ đau hạnh phúc! Có Người có Ta, cõi đời có nhau. Ta Quay Về bên nhau... Tạo Vật có Ta, yêu tình muôn thuở, dầu bao dâu bể! Tạo Vật có Ta, chung nguồn suối thương,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mai Lệ Quyên
Lỡ mang. Thân kiếp lục bình. Theo dòng nước chảy. Gửi mình trôi đi. Lòng tôi. Còn vấn vương chi. Tình anh con nước ... Trôi đi... phương.... nào....? Nỡ quên. Sao hết cuộc tình. Theo ngày tháng gửi. Nỗi niềm chia ly. Lệ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bao thời vẫn nguyện ươm tình Huế. Trước quãng Tòa Khâm cùng ước thệ. Giữa bến Hương Giang ái ngọt thề. Chùa Thiên Mụ khách hồn say để. An Hiên lộng lẫy cảnh Vườn thưa. Ngọc Trản thênh thang đồi Núi trễ. Hữu Trạch Sông thầm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bỏ lại sau lưng tiếng hẹn thề. Xưa từng nguyện ước trọn phu thê. Chàng xa vụn vỡ tình phai đắm. Thiếp ở tan tành nghĩa nhạt mê. Xót chạnh hồn đau đời dâu bể. Buồn rầu dạ nhói kiếp sơn khê. Ôm chi một phút nồng nàn khổ. Quạnh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bỏ mặc mình ta giữa nẻo đời. Đơn hình lẻ bóng tủi sầu khơi. Niềm yêu rớt rụng vờn tâm trí. Nỗi nhớ trào dâng khỏa tiếng lời. Níu giữ hồn côi hờ hững chạm. Ôm ghì não quạnh khẽ khàng rơi. Thì ra nghĩa ái nhiều dâu bể. Bởi gã.
Tác giả: Mai Đức Vinh
Lối cũ giờ đây thiếu nắng vàng. Kể từ bão nổi dập đò ngang. Trong bao thao thức đêm hoang lạnh. Ai biết anh còn mộng viễn du ?! Giấc ngủ anh dài tưởng thiên thu. Sóng xô vỡ xóa, đêm mịt mù. Ðường về tổ ấm anh lạc.