Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp)
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huệ; Ngọc Lan; Kiều Nga; Nini
Lạnh lùng giấc mộng đêm khi anh dối em. Và buồn kia đã tan trong im lìm. Em như đứng trên dây đôi khi lắt lay. Nhưng em đang giữ thăng bằng hơi thở. Ngại ngùng giấc mộng đêm khi anh dối em. Dù màu đêm tối tăm em không.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Oanh & Duy Khánh
Từ xa tôi về phép hai mươi bốn giờ. Tìm người thương trong người thương. Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà. Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ. Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ. Vừa tâm tư là mắt nên khi đối.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Gia Minh
Nếu một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt. Thân đã dời hồn tìm đến trời cao. Hỏi trăng sao soi sáng lối dương trần. Rằng có biết đời người nhiều lao đao. Nếu một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt. Đem hồn sầu từ lòng đáy mộ sâu.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ; Lê Phi Long; Thế Sơn
Có một chiều tàn đông băng giá. Trên gác nghèo đem bút đề thơ. Nghe tiếng thời gian bước trên vai, năm sắp tàn chua xót không vui, xuân có về xin em đừng tới. Gió nhẹ nhẹ luà qua khe lá. Nghe vỗ về trong giấc.
Tác giả: Huyền Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Đăng Minh
Có người đàn bà ra vườn đi tìm quả chua. Người đàn bà đang tìm quả chua. Người đàn bà ấy có điều bí mật. Bí mật, dưới làn áo kia. Có người đàn bà âm thầm khâu từng mảnh áo. Lặng lẽ dệt giấc mơ mặt trời. Người đàn bà ủ sâu.
Tác giả: Dạ Cầm & Lê Dinh
Ca sỹ thể hiện: Thiên Hùng; Giao Linh
Ngày xưa anh ví em như thiên thần. Làn môi em thắm hơn bao mùa xuân. Em xinh tươi em đẹp không son phấn. Trên dương gian đâu còn ai so sánh. Em hơn hoa gấp trăm ngàn lần. Nhìn em đôi mắt trong như sao trời. Nhìn em suối.
Tác giả: Khôi Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Khôi Nguyên & Phương Mỹ Chi
Kìa ai hát khúc dân ca. Có những cánh đồng dòng sông thơ ấu. Lòng thương, thương biết bao nhiêu. Câu hát năm nào mẹ hát mẹ ru. Câu hát sao ngọt ngào. Ôi ngọt ngào, dạt dào tình thương. Mẹ may chiếc áo cho con. Nay mẹ không.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lâm & Phi Vân
Một mùa hoa tuyết rơi Sương mù nghi ngút trời Lạnh lòng người. Một mùa đông lá trơ thế trần đang hững hờ dệt điệu mơ. Ngày chợt đến thấm nhân sinh đến yêu thương và ban muôn an bình. Vì trần thế cho ra đời khắp nơi nơi.