Tác giả: Tôn Thất Bằng
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh; Chưa Biết
Hạ về thương nhớ năm tháng yên vui. Trong tuổi học trò hồn nhiên đến lớp. Áo trắng vui đùa những sớm chiều lên. Lưu bút trao tay viết mấy cho vừa. Dòng chữ thân quen khi thôi đi học. Mong sao tìm lại một thoáng hương.
Tác giả: Hồ Dzếnh
Ca sỹ thể hiện: Thuý Hằng
Em à quê ta nấc giáo đường. Sáng chiều vẫn vọng những. Hồi chuông ai đi xem lễ tôi đi với. Sóm đạo lời kinh tòa vấn vương con gái ở đây. Xinh đẹp quá đẹp hơn con gái phố phường bên. Ngày ngày hai buổi xưa đi học mượn lối.
Tác giả: Chưa Biết
Lốc ca lốc cốc! Mặt trời đã mọc, mau dậy đi thôi!. Cùng nhau đi học, học để biết đọc - học để biết thông. Để tiện tính toán, lên chiên ông Trời ... Lốc ca lốc cốc! Mặt trời đã mọc, mau dậy đi thôi!. Vừa học vừa chơi,
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Mẹ có nhớ khi xưa con còn bé. Hay khóc nhè đòi mua quà cho con. Con dậy sớm cứ ngóng ra ngoài ngỏ. Mẹ chợ về con vội chạy ra ôm. Hôm nay mẹ có mua con gì không. Mẹ âu yếm hôn trán con mẹ bảo. Ôi thương thương đứa con cưng.
Tác giả: Quách Beem
Ca sỹ thể hiện: Hồ Văn Cường; Khởi My; Châu Kỳ Anh; Bé Gia Khiêm
Mẹ là vòng tay ấp ôm con qua những ngày đông. Mẹ là dòng sông để con tắm mát trưa hè. Mẹ là rặng tre che bóng con đi học về. Mẹ là bờ đê để con vui với cánh diều. Mẹ làm bậc thang để con bước lên đỉnh cao. Mẹ là ánh sao.
Tác giả: Phan Huỳnh Điểu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Em được khen là em bé ngoan. Vì chúng em đi học đều. Khi học em ngồi nghe rất chăm. Cô giáo khuyên đều vâng theo ! A hoan hô chúng em đều ngoan. Nghe nói ai cũng đều gật đầu. Hay hay chúng em nhìn nhau. Và hứa ngay.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Cứ ngỡ rằng tuổi trẻ đã quên. Bỗng chợt nhói trước cơn mưa ngày bão. Có giọt mưa không thấm qua lần áo. Mà ướt tim mình giữa lúc xa quê. Tôi nhớ ... từng gợn nước liếm chân đê. Miếng ngói vỡ phía tây hiên chùa cổ.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hưng
Cứ ngỡ rằng tuổi trẻ đã quên. Bỗng chợt nhói trước cơn mưa ngày bão. Có giọt mưa không thấm qua lần áo. Mà ướt tim mình giữa lúc xa quê. Tôi nhớ từng gợn nước liếm chân đê. Viên ngói vỡ phía tây hiên ngôi chùa cổ.