Em à quê ta nấc giáo đường
sáng chiều vẫn vọng những
hồi chuông ai đi xem lễ tôi đi với
sóm đạo lời kinh tòa vấn vương con gái ở đây
xinh đẹp quá đẹp hơn con gái phố phường bên
ngày ngày hai buổi xưa đi học mượn lối vườn hoa để
gặp em. chủ nhật tự nhiên thành buổi hẹn
gió bay tà ao trắng như mơ
mẫu đơn là giữa hai lời nguyền phảng phất còn
thơm đến tận giờ
đêm giáng sinh này em ở đâu
nghe chuông có nhớ thủa ban đầu
ước chi sống lại thời xưa ấy
để ta trẻ mãi để hẹn nhau ...