Tác giả: Bằng Cường
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
Sao em không về đây vì anh vẫn yêu vẫn mong chờ em. Vẫn con đường quen in những dấu chân của đôi chúng mình. Anh vẫn nghe trong gió có tiếng hát em như ngày xưa. Mình nắm đôi tay lời nói đắm say dường như mây bay. Anh.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường; Lam Trường
Dường như có nắng từ trong ánh mắt. Khi em vừa bước qua anh. Chùn chân anh đứng bên còn đường vắng. Nhìn hoa tươi thắm nhoà đi dưới gót chân em. Nụ cừơi xinh như ánh sáng. Dội vào trong cõi âm u lòng anh. Làm tan đi biết.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Duy Trường; Trường Vũ
Đường vắng thưa người trời khuya gió hiu hiu buồn. Bước lạnh lùng bơ vơ chạnh lòng xuôi mình nhớ. Chốn đó tình nhân còn biết thương nhân tình. Giận hờn xin xóa tan yêu nhau. Từ lúc tên em nở vào mùa xuân. Rồi cứ đêm.
Tác giả: Ngọc Loan
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng
Chiều nay vẫn con đường vắng. Tiếng lá rơi tâm hồn vắng. Lòng tôi nghe những bồi hồi. Mỗi khi tôi nhìn em. Người em xinh thật xinh. Mắt nai ôm dệt mộng thắm. Lòng tôi xao xuyến lạ thường. Mỗi khi tôi gặp em trên.
Tác giả: Nguyễn Ánh 9
Ca sỹ thể hiện: Thụy Vũ
Rồi em thôi khóc, nhìn cánh hoa đìu hiu. Khi người yêu trên đường vắng bóng. Ghế buồn, lá bay, sương lạnh buốt vai. Ngã tư hè phố đêm đêm trở giấc dài. Rồi tiếng hát vượt trời cao vọng tìm nhau. Đèn héo hắt một nỗi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Dung
Có ai biết được những. Lời yêu thương dịu êm còn mãi, tình yêu bay theo mây trắng bay. Có ai biết chăng nỗi, nỗi nhớ nhung người nơi xa vời. Vấn vương bên những kỷ niệm xưa. Nếu anh biết em đã. Dành trao anh tình yêu.
Tác giả: Tiến Luân
Quá lâu rồi bây giờ mình trở lại quê hương. Nhìn thấy hàng cây bên ngôi nhà củ bóng mát chiều quê. Này là con sông và kia mênh mông cánh đồng lúa vàng. Ngọt tình quê hương chiều về vương vương thắm tình quay lưng. Đên bên.
Tác giả: Trần Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Lệ Thu
1. Một sớm chuông reo trên đầu giường ta thức giấc. Tròng mắt nghe cay cơn nhọc nhằn đến nơi đây. Lòng bỗng đăm chiêu tình quá cô liêu đời quá cheo leo. Từng cơn bão xô vào hồn thấy lao đao. 2. Vội bước ra đi khi mặt trời.
Tác giả: A Khuê
Một hôm tìm thấy nhánh hoa ép trong lòng giấy. Vàng phai tàn nhẫn dấu chân em tôi ngày ấy. Màu hoa phượng vĩ sân trường. Mà sao người đã xa người. Còn đâu đỏ thắm cho đời phấn son. Hồn ta ngày tháng ngất ngây dư âm.