Sao em không về đây vì anh vẫn yêu vẫn mong chờ em
Vẫn con đường quen in những dấu chân của đôi chúng mình
Anh vẫn nghe trong gió có tiếng hát em như ngày xưa
Mình nắm đôi tay lời nói đắm say dường như mây bay.
Anh chưa yêu một ai kể từ khi trái tim em đã nhạt phai
Mãi yêu người thôi dẫu cho đắng cay nhói đau vì em
Anh cứ thấy nỗi nhớ lại đến bên anh đêm từng đêm
Người ở nơi nào tình vẫn thét gào gọi mãi tên em.
[ĐK:]
Từ rất lâu rồi mình chẳng còn chung lối
Đường vắng cô đơn em chìm vào bóng tối
Này người dấu yêu mỗi khi nghe lá rơi
Ngỡ bước chân em về.
Bởi chính em là người mình từng yêu nhất
Vì quá yêu nên ta vội vàng đánh mất
Hay bởi chính anh đã không giữ được em
Khi ta đang yêu nhau.