Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Nói:. - Nữ: Nhanh lên anh ơi! - Nam:Từ từ thủng thẳng chứ em, em không thấy anh tay xách, nách mang hay sao? - Nữ: Chèn ơi có 2 cái ba lô, 2 cái cặp với giỏ bánh mức, mà anh mần mò cứ như con rùa vậy.
Tác giả: Phạm Khánh Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng
Có những lúc ai hiểu thấu. Sống với cô đơn những đêm dài. Có những nỗi đau niềm nhớ. Sẽ khiến ta ôm hận muôn đời. Nhấp chén đăng men rượu cay. Cố uống cho say những ân tình. Giữa bóng tối riêng mình ta. Chỉ có riêng ta.
Tác giả: Trang
Ca sỹ thể hiện: Khánh Linh
Em đã đi qua nhiều nơi. Dưới bước chân em là thế giới. Em đã đi qua hoàng hôn. Và tìm thấy... anh, ở nơi xa xôi. Em không nghĩ rằng mình đang lạc lối... theo anh về một chân trời xa lạ. Dường như em không thuộc về nơi.
Tác giả: Nguyễn Cường
Ca sỹ thể hiện: Anh Thơ
Đượm đà buông trên sông. Dạt dào nghe mênh mông. Sông Đáy soi gương trong. Gọi buồm xa lên không. Và biển sóng xanh xanh hơn. Dựng lên muôn vạt nắng. Nặng tình anh trao em. Giọng mùa xuân xanh êm. Câu hát văn quê ta. Nặng.
Tác giả: Duy Khoa
Ca sỹ thể hiện: Duy Khoa
Những yêu thương ngày xưa đó anh luôn khắc sâu trong trái tim. Những kĩ niệm 1 thời yêu dấu như vẫn mãi còn đâu đây. Bao lần anh bước đi trên con phố xưa nhìn hàng cây nghiêng nghiêng ngóng chờ. Có đôi khi lòng thầm nhớ tóc.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng
Hi gặp em cứ ngỡ thân ta là từ đây. Không còn câu cô đơn thàng năm phủ vây. Em mộng mơ về một mái ấm tuyệt vời, có em và có anh. Anh ngờ đâu dối trá luôn vây lòng em. Vui cười khi em trông thấy anh khổ đau. Em vội quên và.
Tác giả: Cao Trung
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Kim Trung
Thế là hết còn gì để suy nghĩ cho nhau. Mọi chuyện kết thúc rồi buông đôi bàn tay thôi. Những gì mình đã có yêu thương hạnh phúc đó. Gạt bỏ đi hết em à cái gọi là chân thành. Giữa tình cảm đôi mình em đừng trách do.
Tác giả: Đoàn Chuẩn
Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng. Cành đào phong kín cánh mong manh như hoa lòng. Hà Nội chờ đón Tết vắng bóng người đi, liễu rủ mà.
Tác giả: Nguyên Jenda
Ca sỹ thể hiện: Wendy Thảo
Anh lặng im, còn em thì sao? Anh lặng im, còn em thì ngồi ngẩn ngơ. Nhìn khuôn mặt ngây thơ đó. Anh hững hờ quá nên em lo sợ bơ vơ. Đợi chờ đôi mắt ngoan anh ngại ngùng ngó sang. Em thẫn thờ, bơ phờ, đôi mắt mơ. Em đã cố.