Tác giả: Lương Bằng Quang
Ca sỹ thể hiện: Dương Triệu Vũ
Đêm đã khuya rồi chẳng hiểu sao. Bồn chồn không như mọi hôm. Tim đập nhanh để cố. Lắng nghe một điều khác lạ. Anh chợt cảm nhận những giác quan. Thì thầm bên tai mách bảo. Nghe mùi hương nào thoáng qua đây. Một mùi của sự.
Tác giả: Đông Thiên Đức
Ca sỹ thể hiện: Khánh Phương
Tình vỡ nát tan trong lòng. Liệu có giữ lại được không? Trước kia ta từng là tất cả, giờ thì không. Ngày ấy đôi ta trẻ dại. Gặp nhau khi thanh xuân hớt hải. Đuổi theo nhau chỉ để giành lấy ai đúng, ai là người.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Con không mẹ khi vừa năm tuổi, còn em con thi mới lên ba. Hai anh em như gà con mất mẹ, tuổi bé thơ nào có biết chi. Mẹ mất sớm khi còn xanh tóc, còn ba thì không biết phương nao. Hai anh em sống cảnh cơ hàn, hè phố là nhà.
Tác giả: Trần Duy Đức & Thơ: Du Tử Lê
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Này tháng chín, này em này tháng chín. Em biết không? tôi kẻ đứng bên đường. Hồn tháng chạp, cuối đời khua tiếng gậy. Em từ tâm có đủ lượng bao dung? Này tháng chín, mùa thu về rất mới. Bởi hôm qua có kẻ qua đời. Hồn.
Tác giả: Anh Bằng; Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh Vi
Có những lúc mình đi trong nắng mà đời như giá băng. Có những lúc mình đi trong tuyết sao nghe hồn đầy ấm êm. Có những lúc ngoài kia mưa lũ mà tình ta héo khô. Có những lúc lùm hoang khuya vắng như.
Tác giả: Anh Bằng & Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh Vi
Có những lúc mình đi trong nắng mà đời như giá băng. Có những lúc mình đi trong tuyết sao nghe hồn đầy ấm êm. Có những lúc ngoài kia mưa lũ mà tình ta héo khô. Có những lúc lùm hoang khuya vắng như.
Tác giả: Lữ Liên
Ca sỹ thể hiện: Khánh Hà & Tô Chấn Phong
Người yêu dấu ơi hè sang nắng tới. Biển xanh ra khơi gọi lứa đôi. Thời gian nướt mau tuổi xanh có bao. Yêu nhau hãy trao tình sâu. Hoàng hôn nắng tan trùng khơi sóng vàng. Lòng em khát khao mộng gió trăng. Chiều ta đón.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Hùng
Ánh nến hắt hiêu rọi ngoài sông thưa. Đêm bơ vơ gợi buồn trắng xoá đại dương. Chút ánh sáng lẻ loi rơi xuống hồn ta từng cơn. Đường thiên lý cứ mãi xa xăm ngàn phương. Bân khuân nghe những nổi nhớ mông cùng biển khơi.