Tác giả: Vinh Sử & Nguyên Thảo
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Chế Linh; Thichduthu; Mạnh Quỳnh (Nhạc Lính); Quang Lập
Từ dạo xa nhau anh đi vào quân ngũ gian lao. Địa đầu biên khu chấn quân thù đời áo hoa rừng. Từng đêm hỏa châu tung trời cao. Điệu buồn đại liên rơi ngàn sau. Chợt nghe lòng nhớ nhung về. Người em gái nhỏ thành đô.
Tác giả: Phạm Đình Chương
Ca sỹ thể hiện: Ban Thăng Long
Đêm mưa làm nhớ không gian. Lòng run thêm lạnh, nỗi hàn bao la. Tai nương hướng giọt mái nhà. Nghe trời nặng nặng, nghe ta buồn buồn. Nghe đi rời rạc trong hồn. Những chân xa vắng dậm mòn lẻ loi. Rơi rơi ... Dịu dịu.
Tác giả: Tieng Dan Toi
Đường chiều về Đà Nẵng. Sóng nước lao xao như thì thầm. Biển gọi nồm lên. Mái tóc em bay bay nhẹ nhàng. Trời đêm buông màn xuống. Ánh mắt lung linh ôi dịu huyền. Như vơi sông Hàn. Rực sáng bầu trời đêm. Lòng ta như bỗng.
Tác giả: Phạm Anh Cường
Những bóng khuya dần xa. Em vẫn còn đứng đợi. Tóc ướt giọt sương rơi. Nghe lá reo về cội. Tích tắc thì giờ qua. Anh chẳng màng nhớ đến. Chốn hẹn hò đôi ta. Dưới chân cầu Hàn Giang. ĐK :. Cầu Hàn Giang phơi phới. Rộng lòng.
Tác giả: Nguyễn Hằng Giang
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Đình Thanh Tâm
Soi bóng hình trên mặt biển Đông. Núi Sơn Trà uy nghi tháng năm che trở. Thành phố quê hương trước bao mùa phong ba bão dông. Kia nước sông Hàn như dải lụa xanh biếc xanh. Buồn vui sóng nước trào dâng vơi đầy. Ai đã bắc.
Tác giả: Chưa Biết
Đà Nẵng quê tôi bên bờ sông Hàn. Những ngày hè tôi hay về thăm thành phố. Bao kỉ niệm ùa về trong nỗi nhớ. Dưới những con đường rợp bóng cây xanh. Với những buổi chiều vẫy vùng sóng biển. Cùng bạn bè bên bãi tắm Mỹ Khê.
Tác giả: Huỳnh Lê
Qua bao cỏi ưu mê. Chợt nhận ra ôi cuộc đời. Tham sân si ôi bạc vàng. Mê gấm nhung lụa, ai ơi có biết. Đắm say cỏi mê mơ hồn. Rồi nhiều đêm thao thức. Kiếp người như lá rụng lìa cành. Tham sân si để làm gì. Cho khổ than.
Tác giả: Ninh Bảo Văn
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Lâm
Tiền là gì mà bạn bè xa lánh. Khi sa cơ trong tay không có tiền. Nhớ ngày xưa tình bạn còn thân thiết. Kêu nhau anh em trong cuộc chơi sa đoạ. Ai có đâu ngờ lúc cơ hàn thì bạn bè xa lánh. Bỏ mặc ta đi bơ vơ chốn đông.
Tác giả: Chưa Biết
Lời hứa nay đã phai tàn theo tháng năm đi qua tình ta héo úa. Chôn giấu trong con tim những nỗi đau không tên để sống không tiếc ngày mai. Dù biết em đã thay lòng khi trái tim anh đã nhiều lần hàn gắn. Nhưng cớ sao em ơi.