Tác giả: Nguyễn Đăng Tuấn
Yêu anh sầu nhớ mênh mang. Dòng đời chia rẽ bẽ bàng anh ơi. Bờ môi vắng bóng nụ cười. Mắt huyền u uẩn vì đời đau thương. Xa anh lòng mãi vấn vương. Em ôm nỗi nhớ niềm thương một mình. Hai mươi năm một cuộc tình. Dở.
Tác giả: Hoàng Văn
Như chiếc lá vàng rơi. Mới hay mùa thu tới. Trên từng ngày mong đợi. Em vẫn còn xa xôi. Thu đi rồi Đông đến. Xuân qua Hạ lại về. Bốn mùa quên hay nhớ. Buồn chân bước hôn mê. Em hôm qua áo trắng. Chân chim bước.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao
Nhìn chiếc lá vàng rơi. Mới hay mùa thu tới. Trên từng ngày mong đợi. Em vẫn còn xa xôi. Thu đi rồi Đông đến. Xuân qua Hạ lại về. Bốn mùa quên hay nhớ. Buồn trở giấc hôn mê. Em hôm qua áo trắng. Chân chim bước.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lệ Thủy
Mưa gió lạnh triền miên đêm đã khuya. Ngàn nhớ nhung hiện về. Năm xưa ta đón đưa nhau bên bờ sông xanh. Nhũng giấc mơ sum hiệp không thành. Mưa gió tạt lều tranh không chiếu chăn. Đời sớm trưa một mình. Chia tay em ở anh.
Tác giả: Y Vân
Ca sỹ thể hiện: Quốc Khanh; Nguyễn Hưng & Như Loan
Em ơi có bao nhiêu? 60 năm cuộc đời. 20 năm đầu, sung sướng không bao lâu. 20 năm sau, sầu vương cao vời vợi. 20 năm cuối là bao. Năm anh hai mươi, em mới sinh ra đời. Ngày anh bốn mươi, em cũng vừa đôi mươi. Tình đời.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Trung Hậu
Ngày mẹ mất bông cà na rụng trắng. Hoa như mưa nhòe nhoẹt rối tơi bời. Trong nắm đất con phủ lên mộ mẹ. Có rất nhiều những cánh hoa rơi. Hoa cũng như đời mẹ, mẹ ơi. Nở lặng lẽ và rơi lặng lẽ. Cô đơn nào hơn những.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Đoàn người đi vào trong đêm. Đuổi bóng tối đi cho da vàng. Bỏ hai muơi năm chiến chinh buồn. Xây thanh bình. Đoàn người đi miên man. Tìm ánh sáng cho Việt Nam. Đoàn người đi vào trong đêm. Cầm ánh sáng tin trong tay.
Tác giả: Lê Minh Bằng
Anh đã về rồi em ơi ! Anh đã về rồi em ơi ! Anh đã về cùng em. Đã về cùng con. Đã về gia đình. Và không đi nữa.. và không đi nữa em ơi ~. Hai mươi năm rồi. Đi miệt mài. Quên gia đình. Quên cả tình. Quên cả mình.
Tác giả: Trần Duy Đức
Anh cúi mặt hôn lên lòng đất. Sáng ngày mai giường ngủ lạnh côn trùng. Mười ngón tay sờ soạng giữa hư không. Và đôi mắt đã trũng sâu buồn ảo ảnh. Ở trên ấy mây mùa thu có lạnh. Anh nhìn lên mái cỏ kín chân trời. Em.