Tác giả: Châu Minh Đức
Cuộc tình ngày đó ấm êm xiết bao mặn nồng. Tình hồng rực cháy làm trái tim anh mãi xanh. Yêu em với hết con tim, yêu em anh đã nguyện cầu. Nguyện cầu rằng trọn đời sẽ mãi bên nhau. Và rồi tình ấy đã không như anh mong.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Đêm buồn mưa mãi rơi đầy. Một người lạc bước tình trong hương nồng. Tình đầu say đắm hôm nào. Kỷ niệm vừa chớm vội sao chia lìa. Đêm buồn mưa rơi cũng như bao đêm rồi mãi gieo sầu tim tôi. Thuở mình còn nhau niềm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngày xưa biệt cách quê nhà. Cũng vì những chuyện xót xa trong đời. Chân trần lang bạt nổi trôi. Đau thương kìm nén từng hồi khó phai. Trải qua bao chặng đường dài. Vết hằn năm đó cứ cài buồng tim. Xa nơi đất mẹ kiếm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em phụ nữ đã qua thời xuân sắc. Chẳng đẹp xinh như các tuổi dậy thì. Tuy mặn mà không lụy ái tình si. Bởi tất cả cũng vì tâm xem nhẹ. Trong cuộc sống bao thăng trầm ngã rẽ. Lẫn lộn hoài cào xé nặng hồn đơn. Nên luyến lưu.
Tác giả: Quốc Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu
Thưở ấy đời tôi sống đơn lẻ quá. Giữa vườn trời đêm ngày tiếc nuối đi qua. Con tim cô đơn rét mướt mù loà. Hồng hoang thiếu dáng mượt ngà. Em từ đâu đến ấm cơn lạnh giá. Từ đây mùa xuân kết hoa tình ái. Đêm ngọc ngà trăng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vỹ
Một chiều năm xưa tôi ghé thăm miền đất lạnh. Ghi sâu ân tình cô gái hái hoa sim. Đà Lạt thông xanh thấp thoáng chiều sương mù. Cùng em vui đùa trên đỉnh Langbiang. Trở lại nơi đây bao nhiêu ký ức năm nào. Bên nhau những.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Em ơi xứ người đêm về đẫm giọt lệ. Nhớ dáng mẹ hiền tuổi già chốn làng quê. Mòn mỏi tin con chạnh thương phận đào liễu. Lầm lỡ một lần tìm đâu bến tình yêu? Xưa em dại khờ tin lầm duyên tình hờ. Chát đắng miệng đời gục.
Tác giả: Hoàng Quang Huế
Đi giữa rừng hoa chưa tìm thấy một cành hoa, ở giữa vườn hoa mà sao thiếu một bông hoa. Còn hoa nào đẹp hoa thương nhớ, còn hoa nào đẹp hoa nhớ thương. Cho lòng ta mãi vấn vương đêm trường. Đi giữa trời khuya nghe.
Tác giả: Đặng Hữu Phúc
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế
Có một loài hoa buồn trôi lững lờ. Theo nước hững hờ xuôi mãi về đâu. Vẫn trôi trôi chẳng hết sầu. Nên loài hoa ấy đượm màu tím thương. Có một loài hoa vừa trôi vừa nở. Em lấy chồng rồi anh ở vậy thôi. Nữa mai thương đứng.