Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Quang Vinh
Mình đã yêu nhau mùa xuân. Tình mãi như xuân rực rỡ, người đến thế gian, nụ cười chan chứa nơi nơi. Hạnh phúc cho tình lứa đôi. Cùng anh phố vui, đường hoa nắng rơi. Tình yêu thắm tươi tô hồng cuộc đời. Nhẹ đôi.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Véo von đôi chim chích chòe. Là đà cành tre vang tiếng cú kêu. Bướm ong say hoa nắng đẹp. Đậm đà đường quê tôi đi trên đê. Ngó qua cây đa mái đình. Cười đùa vài cô thôn nữ xinh xinh. Mắt xanh son môi hữu tình. Thẹn thùng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc; Huỳnh Anh Tuấn; Đàm Vình Hưng
Rồi tình đã chết hay tình đã xa. Em ơi hãy nói câu sau cùng. Đừng có dối gian lần nữa em. Con tim ta đã trót mang tội lỗi. Một lần yêu ta lỡ mang thương đau. Mà thuyền đã lênh đênh chìm sâu. Em hỡi, xin em sống.
Tác giả: Hùng Hào Hoa
Ca sỹ thể hiện: Dũng Mario
Xin em đừng yêu anh. Xin em đừng thương anh. Xin em rời xa nơi này, cho anh phải nhớ đêm ngày, và đừng nhắc đến nữa. Anh có gì đâu ngoài tấm thân này. Không có gì đâu ngoài trái tim gầy. Em bước đi đâu, cứ bước đi.
Tác giả: Minh Khang
Ca sỹ thể hiện: Song Giang & Nguyễn Hồng Ân
Tình yêu học trò. Từ thưở hàn vi. Tình yêu học trò. Hoa phượng rớt sân trường. Tình yêu học trò. Trộm nhìn theo mà thương. Nép bên sân trường. Những khi ra về trường tan. Tình yêu đầu đời. Chỉ là thơm môi. Tình.
Tác giả: Hạo Vũ
Một sáng mùa xuân, êm đềm dịu nhẹ. Một làn nắng xuân tìm về diệu vợi. Tôi biết tìm đâu, một mái tóc bồng. Hỏi chút hương hoa phai tàn ngõ nhỏ. Hắt hưu lòng ai, cỏ úa nát nhàu. Xuân hơi xuân ơi, xuân từ đâu đến. Để tóc mây.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Anh)
Khi ta hai mươi yêu thương có trong ta chơi vơi. Nghe trong tim hát lên bao câu ca. Chứa chan ngập tràn đầy niềm vui. Nhớ ghi trong cuộc đời. Khi ta hai mươi ta yêu gió yêu mây xa xôi. Ta yêu sông nước mênh mông muôn nơi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Lê & Bằng Kiều & Đan Nguyên
Người đi đi ngoài phố, chiều nắng rớt bên sông. Người đi đi ngoài phố, nhớ dáng xưa mịt mù. Thành ghế đá chiều công viên. Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi. Người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơ. Người đi đi.