Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Nguyễn Công Bằng; Trường Sơn
Mình thương nhau đã lâu tình nghĩa như vợ chồng. Bao năm mặn nồng, anh yêu có em thôi. Đành lòng sao em quên tháng ngày mình chung lối. Em nói yêu thương rồi không bao giờ rời xa anh. Mà nay em bước đi hình bóng xa mịt.
Tác giả: Nhạc Hoàng Cầm, thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Ca sỹ thể hiện: Ngân Quỳnh
Rừng khuya khắc khoải nghe từng cơn gió lay. Chờ mong phố cũ một ngày đổi thay. Trời xanh thăm thẳm chim hồng vút cánh bay. Mây vẫn bay bay và gió vẫn lạnh đầy. Người đi từ thưở vô tình ấy. Để lại lòng ta xót xa một.
Tác giả: Nguyễn Mưu Trí
Ca sỹ thể hiện: Lưu Chí Vỹ
Chiều dần buông, mây tím khuất xa chân trời. Người tha hương viễn du bên đời. Lòng nao nao nhớ thương quê nhà. Khói lam chiều khắc khoải lòng đau. Dòng đời trôi, trôi mãi cánh chim phương trời. Vầng trăng khuya chết.
Tác giả: Thiên Lý
NỖI BUỒN LY BIỆT. Nếu một ngày nào ta biệt nhau. Thì em dòng lệ mãi tuôn sầu. Vời vợi buồn thiu như giếng Ngọc. Ngàn năm còn in bóng Mỵ Châu. Đập vỡ kiếng ra ...để kiếm tìm. Ngút ngàn ôi! Tăm cá bóng chim. Dõi mắt mây.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trọng Phúc
Rồi người không còn nữa ta với ta buồn chờ. Từng đêm trên căn gác nhỏ mang cơn mộng nào tay trói tay đau. Mộng lòng như giấc mơ ngoảnh mặt ai chối bỏ. Đường tình yêu lầm lỗi ta với ta lỡ lầm. Mặt tôi bơ vơ lối nhỏ cho.
Tác giả: Lâm Thiếu Anh
Em, tự bao giờ ta lạc mất nhau. Tay hứng niềm đau. Giọt đắng cay che kín môi cười, tàn một cơn mơ. Sầu dâng hấp hối tình tôi, đêm nằm bó gối. Ái ân xưa chỉ còn nỗi nhớ. Em ở phương nào. Hạnh phúc ở chốn nao. Đớn.
Tác giả: Quang Huy
Ca sỹ thể hiện: Phạm Quỳnh Anh; Phạm Quỳnh Anh (Việt Nam)
Bóng đem dần nhẹ buông. Mẹ vẫn thức đó thâu đêm vì con. Mẹ luôn khắc khoải vì những đứa trẻ. Rồi đây trên đường đời con Mẹ như thế nào? Đến một ngày con nhận ra. Đôi mắt của Mẹ mờ đi. Và bao tháng năm hằn sâu trên mặt.
Tác giả: Trần Phương Khánh
Ca sỹ thể hiện: Thanh Hà
Âm thầm trong chiều vắng, hắt hiu khoảng không vô tận. Mỏi mòn theo ngày tháng, nỗi cô đơn dài đêm tối.... Cay đắng của ngày xưa, giọt mước mắt tủi hờn, thời gian có nhòa xóa, hỡi anh. Đâu rồi khung trời cũ,