Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em chẳng còn lộng lẫy như ngày xưa. Thời đôi tám má hồng vừa độ chín. Làn môi thắm tóc đan dài óng mịn. Biết bao chàng lặng nín dõi trông theo. Phận nữ nhi ôm số mệnh bọt bèo. Nên trắc trở bám đeo hoài chẳng dứt. Nhiều lúc.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng & Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan
Em ở quê nhà kiếp đời rong rêu. Héo hắt cô đơn chiều mong từng chiều. Hướng mắt xa xăm từng ngày ngóng đợi. Lặng nhìn lá đổ rụng rớt ước mơ, chìm lắng. Anh ở quê người mang hồn quê xưa. Vẫn mãi tơ vương con tim vật.
Tác giả: Thái Đinh
Ca sỹ thể hiện: Thái Đinh
Ngày xưa anh hay hỏi em chẳng biết đến bao giờ. Em sẽ vội quên hết những mong chờ. Em nép bên anh nhìn hoàng hôn, cứ lặng im chẳng nói. Chiều nay gió vẫn nhẹ đưa những ký ức trong xanh. Nhưng sao chỉ còn riêng anh với.
Tác giả: Nguyễn Đình Phùng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Anh là hoang thú của rừng sâu tình ái. Em là thỏ trắng đứng bên bờ sông hiền. Anh đã nhìn em mắt ngời lên dị thường. Em nghiêng mình theo gió đưa hương về. Anh là đêm đen lửa hồng hoang cháy mười phương. Em hồn trinh khiết.
Tác giả: Lại Quốc Hùng
Sài Gòn ơi, ngày nào anh sẽ về. Mùa đông trôi qua tan băng giá anh về. Ngày đó nắng mai chan hòa trên phố phường. Bóng cây xanh thiết tha, tưởng như bao nhiêu cánh tay chào đón. Về đây tìm lại bao tháng ngày. Lặng nghe đau.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Về đâu em ơi em lạc bước giữa đời trôi. Màn đêm buông lơi em lặng lẽ tấm thân gầy. Em mang cho người lời ngọt môi phút cợt đùa. Người trao đến em bao lời chê chán mỉa mai. Ngày em ra đi xa làng quê mái nhà tranh. Mẹ cha.
Tác giả: Huỳnh Ngọc Đông
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng
Đợt sóng nào âm thầm trôi dạt giữa đất trời. Tựa mối tình muôn đời tôi vọng về ai đâu. Bờ cát vàng ngày nào hằn dấu chân em. Dấu chân thời gian vọng vào lòng người. Ngày tháng nào vui đùa bên ngàn đợt sóng trào. Thầm ước.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em muốn nhặt chút hương nồng ký ức. Vun vén mong cháy rực ngọn lửa tình. Ước sau này hạnh phúc đẹp lung linh. Mơ tiếng nghĩa đôi mình tròn duyên nợ. Những cảm xúc nén tim hồng một thuở. Ươm tơ lòng sợi nhớ mãi ngàn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Rời Đà Lạt đến Phan Rang vui thú. Bỏ phía sau lú nhú nụ hoa tình. Ta biết rằng duyên ái chẳng đẹp xinh. Nên vừa chớm đã tự mình vùi dập. Bởi không thể bén ân nồng rạng thắp. Phải cam đành chôn lấp dưới huyệt sâu. Nghĩa nợ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em lặng lẽ nương mình trong ký ức. Lúc đôi tim rạo rực vướng tơ hồng. Muốn lục tìm kỷ niệm giữa tầng không. Để tiếng nghĩa ân nồng luôn tồn tại. Ôi ngày ấy sao âm thầm xa mãi. Giọt thời gian đọng lại đớn đau dày. Chút yên.