Tác giả: Phan Văn Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phan Văn Hưng
Bạn bè của tôi là nhân chứng cho cả thế hệ này. Mười thằng bạn thân, mười con số trong một kiếp trần. Thằng thì đã khuất bỏ mạng rừng xanh. Thằng thì cụt mất cánh tay của anh. Bạn bè của tôi, từng chiếc lá trong trận.
Tác giả: Lê Quang
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng; Quang Dũng
Chuyện của tôi là một ngày nắng ấm. Chuyện của tôi là một ngày mưa rơi. Chuyện của tôi là một ngày ngóng đợi. Đợi hoa tươi và đợi em ... Chuyện của tôi là những ngày khốn khó. Chuyện của tôi là những ngày lang thang.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
Lời 1:. Một chiều hắt hiu mùa đông thật buồn. Em em sinh ra đời. Trời mưa hát theo lời ru nghẹn ngào. Lọt lọt vào đáy nôi. Một chiều héo hon mùa đông thật buồn. Em em sinh ra đời. Rồi đời toàn những ngày đông. Cuộc.
Tác giả: Trần Lập
Ca sỹ thể hiện: Bức Tường
Một đời vô danh đá sống vẫn thờ ơ. Nhọc nhằn năm tháng, tháng năm nhọc nhằn thêm. Đá sống không thật gần ai và cách xa mọi người. Dường như không biết yêu và dường như không biết nhớ. Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô.
Tác giả: Vân Quang Long
Ca sỹ thể hiện: Vân Quang Long
Con nhớ ngày xưa, Cha đưa con đi…. Từng vòng xe lăn tr6n con đường đầy bụI mờ. Gịot nước mắt con nào đâu biết được. Nỗi nhọc nhằn Cha ấp ôm con. Con nhớ năm xưa, một lần Cha hôn con. Nụ hôn xưa con nào đâu biết được….
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Quang Lý; Tùng Dương
Từng cánh lá xoay xoay. Gió se lạnh thu về. Cơn mưa chiều lặng lẽ. Ru tôi chìm trong nỗi buồn. Thu đã về cùng bao thương nhớ. Hàng sấu cũ rơi đầy lá vàng. Tôi đã hát cho từng con phố ấy. Tháng năm qua đi ngồi nhớ dòng.
Tác giả: Nhạc Quỳnh Hoa, thơ Mặc Giang
Ca sỹ thể hiện: Trung Hậu & Thanh Ngọc & Kha Ly
Con xin chắp tay trước Phật đài. Bụi trần buông thả khỏi đôi vai. Hết tiếng sầu thương hết tiếng thở dai. Cõi tạm phù du không phải là nhà. Con xin chắp tay trước Phật đài. Phật âm vi diệu bóng hào quang. Tỏa chiếu muôn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Nhân
Giờ còn gì đâu khi em nay đã lấy chồng, sao em nỡ đành quên đi lời hứa năm xưa. Dòng đời ngược xuôi nên tôi đã mất em rồi, chỉ trách cho mình phận nghèo không giữ được em. Vậy mà tại sao khi yêu em hứa làm gì, dù.