Tác giả: Sông Trà
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Vẫn còn đó nỗi nhớ dịu dàng. Vẫn còn đây nỗi buồn mênh mang. Dòng thời gian như cơn nước lũ. Ngày lại ngày qua đi qua đi. Như là gió gió thoảng nhẹ nhàng. Như là mây tím chiều lang thang. Trời vào đông xin cho chút.
Tác giả: Trầm Nguyên
Trèo lên con dốc, em tìm nắng. Đẩy hết mù sương xuống lũng sâu. Chỉ thấy mênh mang rừng tuyết trắng. Và em mỗi bước nặng thêm sầu! Trèo lên con dốc, em tìm gió. Xé toạc rừng mây phủ núi xanh. Chỉ thấy ngàn cây run.
Tác giả: Nhạc Ly Hoàng Thao, thơ Thảo Chi
Trèo lên con dốc, em tìm nắng. Đẩy hết mù sương xuống thung lũng sâu. Chỉ thấy mênh mang toàn là tuyết trắng. Và em mỗi bước một sầu thêm, và em mỗi bước một thêm sầu... Trèo lên con dốc, em tìm gió. Xé toạc rừng.
Tác giả: Hàn Ni
Ca sỹ thể hiện: Bùi Thiện
Chuyện tình mang liêu trai mà sao thời nay vẫn có. Người từ nơi thiên thu về xin thiệp cưới chung tên. Huyền hoặc nên tôi xin viết lên câu ca ngọt mềm. Để ai đang yêu êm đềm làm điển hình mà tha thiết thêm. Mời bạn nghe.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Thành Lê; NSUT Anh Phương
Em hát giọng đò đưa mênh mang đất trời xứ Nghệ. Nghe sông Lam nước lấp lánh vỗ về. Từ chiến hào cây súng em dương lê đến đường cấy lúa. Hàng hàng thẳng tắp em trải đẹp đời lên từ mảnh đất. Nghĩa chiến trường và hậu tuyến.
Tác giả: Nguyễn Quang Thắng
Anh lên xứ chè quê em. Gặp màu xanh bát ngát nương rừng. Hỏi dòng suối nguồn mênh mang. Dòng nào ra với dòng Sông Cầu. Nghe em hát điệu mời trầu mà lòng anh xao xuyến. (Hự hội hư... Ư hự hội hừ...). Lời em vui câu hát đón.
Tác giả: Nhạc Trần Thiết Hùng, thơ Nguyễn Ngọc Cơ
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Như là mẹ cuộc đời của biển. Thưở hồng hoang đất trời hiển hiện. Bọc trăm con tái tạo hình hài. Từ nghìn xưa có bao giờ Mẹ kể. Nỗi mừng đau tạo hóa sinh sôi. Như là Cha một đời hăm hở. Ngược núi rừng phát đồng dọn cỏ. Giọt.
Tác giả: Tuấn Phương
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh; Minh Quân
Có con đường lá bay dấu chân ngày xưa ai người đã qua. Để lại bâng khuâng những chiều trong ta. Cánh hoa nào vẫn rơi cháy trong hoàng hôn màu đỏ khát khao. Để người đi xa nhớ hoài không thôi. Sông xưa ai lấp rồi giờ xa.