Tác giả: Quốc Hùng
Ca sỹ thể hiện: Thiên Kim; Như Loan
Em muốn tin anh và em muốn anh mãi yêu em như ngày xưa. Ta đã yêu nhau và ta đã co nhau từ thuở nào. Vòng tay ấm ân tình trao nhau từng tiếng nói ngọt ngào thiết tha gọi nhau. Cho dẩu mai sau mua đông đến tuyết trắng rơi rơi.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền
Từ bao giờ. Người ca sĩ cô đơn. Mượn cung đàn. Gửi tiếng hát về đâu. Người mua vui. Có cảm thông nỗi sầu. Đêm đèn màu. Đời thương mến bao lâu. Đừng hững hờ. Lời ca sẽ thương đau. Vì trong đời. Còn tiếng hát cho.
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Đời chung quanh hàng vạn chỗ ngồi. Tìm cho tôi một góc trong đêm. Người chen nhau giữa phố đông người. Tìm đâu ra tiếng cười lẻ loi. Đời mua vui từng nụ duyên đầu. Mà em tôi đổi lấy cơm ăn. Đời thoa son mặc áo ân tình. Mà.
Tác giả: Thủy Lâm Synh
Ca sỹ thể hiện: Thành Nguyên
GỞI VỀ EM NỖI NHỚ. Gởi về cho em một nỗi nhớ thương. Nỗi nhớ thương của mùa thu bắc Mỹ. Lá đã vàng rơi, lòng người đi. Nghe não nề theo mùa thu về. Những chiều tha hương vàng nỗi vấn vương. Những vấn.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Nam Cường
Trong đêm khuya không một bóng người trên đường. Nghe xa xa như là tiếng ai còn vang. Vang thâu đêm như là kiếm tìm hy vọng. Đôi chân kia sẽ mòn bước đến bao giờ. Ôi thương cho thân mẹ tôi nhiều hao gầy. Khi mai đây không.
Tác giả: Phạm Trưởng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Trưởng; Phạm Trưởng
Hai ba năm rồi mình quen nhau phải không em. Hai ba năm rồi tình ta biết bao sóng gió. Nhiều lúc yêu nhau thật nhiều. Giận hờn cũng rất lâu. Xa nhau thì nhớ, bên nhau thì hay dỗi hờn... Hai ba năm rồi giờ đây em chẳng như.
Tác giả: Phạm Hòa Khánh
Ca sỹ thể hiện: Hàn Thái Tú
Thôi người ơi xin đừng. Nói nữa những lời khổ đau. Không còn yêu nhau thôi thì. Xa nhau chớ thương tiếc gì. Lời em hứa giờ đành quên hết. Tình đã trao càng nhắc càng đau lòng. Vì tôi đây không như em. Luôn trong mong.
Tác giả: Bắc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Chim quyên quầy ăn trái khuây. Nhãn... a... a... (nhãn) lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng... Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây... Mà ai đi biệt bỏ một mình (mình) ai... Đó... là... quê hương thơ ấu những kỷ niệm.