Tác giả: Phạm Trưởng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Trưởng
Thương lắm miền trung quê hương tôi đó. Một bên biển xanh, một bên là cánh rừng vàng. Đẹp thơ mộng lắm, nhưng chất chứa nỗi buồn sâu thẳm. Thương lắm miền Trung quê hương bão lũ. Chịu nhiều thương đau mẹ tôi tóc đã bạc.
Tác giả: Hàn Sinh
Ca sỹ thể hiện: Mai Thiên Vân
Hết mùa đông nắng xuân lại về. Ngắm vườn bên thấy mai đào nở. Trên gác nghèo đem bút đề thơ. Ghi tình ta vào trong lòng giấy. Rượu chẳng nồng chưa uống đã say. Nghĩ tình yêu trắng như tường vôi. Chắc chẳng riêng có ta.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Mai Thiên Vân; Chưa Biết; Công Khanh
Hết mùa đông nắng xuân lại về. Ngắm vườn bên thấy mai đào nở. Trên gác nghèo đem bút đề thơ ghi tình ta vào trong lòng giấy. Rượu chẳng nồng chưa uống đã say. Nghĩ tình yêu trắng như tường vôi. Chắc chẳng riêng có ta.
Tác giả: Bùi Trung Cương
Bầu trời xanh đón nắng gió. Ru hồn ai qua nhớ mong. Tình cảm ấy vẫn như thế. Vẫn đậm sâu như phút đầu. Vẫn ấm áp từ trái tim. Sưởi ấm cho tim lạnh lùng. Rồi thời gian trôi đi. Ta vẫn vô tư như thế. Rồi ta hiểu thế.
Tác giả: Triệu Thiên Tuyến
Xa ngàn khơi ở nơi đó quê hương tôi Việt Nam. Ðêm từng đêm nhiều đêm ngóng trông về Quê Hương Việt Nam. Gởi về tặng Mẹ. Một bài ca với niềm thương và nỗi nhớ. Gởi về tặng Ba. Một bài ca với niềm tin và sức sống và.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Từng ngày qua trời nắng lên cao. Chợt cơn mưa vội đến xôn xao. Đôi khi ước muốn sẽ đến như cơn mưa. Đời vui như ngày nắng lên cao. Và cơn mưa từ giấc chiêm bao. Đôi khi ước muốn sẽ không như chiêm bao. Có khi nao nhìn cơn.
Tác giả: Đỗ Đình Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Tuấn Huy; Lâm Chí Khanh
Biết ra sao một ngày ta xa nhau? Biết ra sao một ngày ta mất người? Anh sẽ dâng mang tình yêu đó. Bước chông chênh đường đầy bao lênh đênh. Nhắp chén chua cay để vùi chôn nỗi buồn. Mang dần thương nhớ trong giấc mơ.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Phan Đình Tùng; Phan Đinh Tùng
Anh mơ ước đến một ngày nào đó. Được nhìn thấy thấy nụ cười. Thấy một người như anh ước mơ. Đông nay với gió lúa về lạnh quá. Anh vẫn đứng dưới hiên nhà. Với nguyện cầu được trông thấy em. Rồi em đến. Làm mùa xuân đến.
Tác giả: Bảo Phúc
Bước chân về phố rộng dài. Nắng chan hòa nắng dòng đời. Uớc mong lòng bớt muộn phiền. Từng bước âm thầm mong. Vẫn nghe ngược gió lòng mình. Giấc mơ đời trót muộn màng. Vẫn không người đón đợi mình. Mộng ước xưa giờ đâu?