Tác giả: Đức Quỳnh
Ai qua đò, cùng em lái chung con đò. Hò khoan, ai đi ngang xuống đò em. Anh qua đò, mới anh xuống cho vui đò. Hò khoan em hát cho mà nghe. Này tay em, nắm mau em mời anh xuống. Kìa trăng sáng đã nhô sau cành phượng khô.
Tác giả: Vũ Hoàng
Chiều nay xuôi mái chèo trên dòng kinh xanh. Chợt nghe tiếng em hò xao xuyến ngọt ngào. Lục bình trôi trong nắng chiều màu tím vấn vương. Để anh bước đi khg đành vì giọng hò mến thương. Ngại ngùng chi bông biên biển.
Tác giả: Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Bạn từ xa tới đây. Cho chúng ta làm quen. Hôm nay có gì đâu mà ngại ngùng. Có gì đâu mà lúng túng đứng ngồi không yên. Quên mất cái tên rồi sao gãi đầu liên miên kìa có con kiến làm.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Vân
Khoác chút áo màu ra phố. Lang thang mùa Đông Sài Gòn. Anh đi đâu mùa khốn khó. Em cô đơn đến ngại ngùng. Khoác chút áo màu ra phố. Chào ơi thèm một bàn tay. Ú ù ..bàn tay bé nhỏ. Nghe sương khói lạnh đầy. Khoác.
Tác giả: Chưa Biết
Nước mắt với những câu thề mặn đắng. Sao vẫn mịt mùng. Một người đi về về nơi chốn nào. Con tim con đam mê chứa chan. Sáng sớm thức giấc bên bờ quạnh vắng. Trên hoa thơm hoa nắng ngại ngùng. Cuộc tình vời vợi buồn như.
Tác giả: Nguyễn Vũ Thanh
Người đi. Cách xa ngàn muôn lối chập chùng. Tới phương trời xa vắng mịt mùng. Người đi muôn lối. Theo áng mây hồng trôi. Khuất xa tận mãi rồi. Người ơi. Biết nhau rồi xa cách ngại ngùng. Dấu sao niềm ly tán thẹn.
Tác giả: Chưa Biết
Người tình của tôi, người tình xa xôi. Cách hai phương trời. Ngày nào bên nhau, ngại ngùng đôi câu. Để lòng bối rốị. Dù xa xôi lòng em luôn nhớ anh thôi. Thời gian qua tình đôi ta đâu xóa mờ. Tình yêu em dành cho anh.
Tác giả: Hồng Hà
Tôi đắm say tình em một chiều. Thu gió theo tóc em bay gọi buồn. Nắng theo gót chân em. Nhuộm chiều ngại ngùng mây thả bước ưu tư. Em xót xa làm chi tình vội tan. Gió thu đã qua đi chiều hồng ngậm ngùi cây rụng lá đơn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: 365 Band
Chính em hôm nay đã đổi thay. Qua bao đắng cay. Không còn là em bao lâu nay đâu. Ngày xưa yêu dấu. Nay như con thuyền giờ đã chìm sâu. Thôi quên em đi cùng vời nỗi đau. Không còn chính em anh đã biết. Không là em anh không.