Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Ta đã say rồi. Phương Tử ơi. Tuyết bay trắng xóa lạnh khung trời. Cung đàn đêm lạnh tim ray rứt. Lệ thắm chan hòa lệ nến rơi. Phương Tử ơi rượu sa kê nửa bầu. Vừa uống cạn thì thấp thoáng trước thềm. Rêu đã rơi rụng đóa.
Tác giả: Đoàn Lan Hương
Xôn xao trong nắng mới. Mênh mang trong sương khói. Dập dìu từng đôi bướm vờn trong nắng xuân. Chập chùng làn mây trắng. Từng mầm chồi non sáng. Xao xác cánh mai vàng. Nghe ấm xuân thanh bình. Ơi hò.. hò ơ hò ơ.
Tác giả: Vũ Quốc Bình
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca; Sơn Ca; Thùy Như
Từ lâu anh chỉ xem. Chúng ta như đôi bạn thân. Nhưng trong thật tâm em. Vẫn mong được nhiều hơn thế. Vì lâu nay mình đã. Sẻ chia nhau bao buồn vui. Em sợ mình không có ngày mai. Những lúc anh vui đùa cùng em. Kể biết.
Tác giả: Duy Thanh
Em đến bên ta đêm tái ngộ. Ngập ngừng sợ động vỡ chiêm bao. Mắt xanh như đã sầu một dạo. Từ buổi xa trường mất bóng nhau. Em kể cùng ta những dặm đường. Sài gòn ly biệt nỗi tang thương. Những sông suối cạn, cồn quạnh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Mùi hương nào ngai ngái. Câu hát nào bâng quơ. Đong đưa chiều nắng úa. Xao động đời vu vơ. Tiếng chim về phố cũ. Mây trắng ngập ngừng trôi. Lạnh lùng rơi chiếc lá. Phơi vàng giấc mơ tôi. Bến đò xưa ngóng đợi.
Tác giả: Chưa Biết
Có chăng em mùa xuân về trên phố nhẹ nhàng. Và em bay như mây lãng du. Có phải em là xuân. Về với nắng ngập tràn thênh thang. Có phải em tình yêu, nụ hoa hé ngập ngừng. Chìm đắm trong bao nhiêu giấc mơ. Bước đi trong.
Tác giả: Bảo Chấn
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường; Quang Vinh
Một ánh mắt dịu dàng, một câu nói ngập ngừng. Một dáng dấp thẹn thùng giữa bao người. Một vương trắng rạng ngời. Một mái tóc dễ thương. Khiến anh đi tìm em một đêm giáng sinh. Rất đông người em đâu đó. Rất đông người.
Tác giả: Từ Công Phụng
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Chiều buông, một mình trên cõi vắng, cỏ cây cũng u buồn. Đời ta, mù mờ như sương khói, lạnh heo may từng giờ. Còn ai quanh đây với ta, ngoài mảnh hồn đã rơi theo chân ngày. Lặng nhìn khói thuốc, tình buồn tan theo. Lặng.
Tác giả: Chưa Biết
Con đường mà em đang bước. Chằng chịt vết xước do người trước tạo nên. Bởi em thật lòng yêu quá. Nên hôm nay mang bao nỗi xót xa. Em dành trọn cho người ta. Một tình yêu với trái tim thật thà. Để rồi nhận lại toàn điêu.