Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh thấy chăng những giây phút ngọt ngào. Mà xưa đã hẹn thề trao hương ái. Bởi yêu lắm em trở thành ngây dại. Đắm men tình trong hoang hoải đê mê. Bỗng nhận ra mình ngược lối đường về. Ta lẻ bóng người cận kề hoa lạ. Tim.
Tác giả: Quốc Cường B.O.M
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Tiếng hát cất vang lên từ trong trái tim này. Ngày tháng cứ mãi trôi đi dòng đời nhiều đổi thay. Ngọn đèn sân khấu trên quãng đường tôi đi. Từng ngày soi sáng đánh thức nhịp con tim. Ngàn lời muốn nói và từng ước muốn hoà.
Tác giả: Lệ Uyên
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn
Tình đời ai gian dối. Ai dở dang khóc duyên bẽ bàng. Ai cho ta tình yêu bằng lời cay đắng. Ai ru thương ngọt ngào. Tình một thuở đam mê xuyến xao. Rồi từ đây xa nhau ôm lòng đau lệ tuôn trào. Người về xây duyên mới. Gây.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Em khóc làm chi tình ta chết rồi. Gió mưa giăng sầu buồn theo nước trôi. Thế là đường chia hai lối. Em về cùng người yêu mới. Xem tình yêu giống trò chơi. Em cứ lả lơi rồi hoa héo tàn. Ước mơ sang giàu đời gieo trái.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cứ ngỡ anh về giữa tối nay. Rồi thêu sợi ái nghĩa thêm dày. Vui cùng nguyệt tỏ khung trời rộng. Tuyệt ý duyên mình mãi đắm say. Cứ ngỡ tình yêu vẫn đượm màu. Tô hồng cuộc sống đẹp ngàn sau. Ngờ đâu hạnh phúc dần xa.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc đời sương gió đi về đâu. Ngày dài trôi qua trôi rất mau. Tan tác theo mùa ngâu cho trái tim ưu sầu. Đoạn đường ngày xưa phai dấu. Người giờ phương đó vui từng đêm. Chỉ mình tôi đây tan nát tim. Than trách thêm sầu.
Tác giả: Minh-Đức
Đêm bắt đầu từ bao giờ. Và ngày đến lúc nào người ơi? Tình yêu đâu biết tháng năm trôi. Tình yêu chỉ biết lối con tim về. Và từng chiều xuống buông lơi. Tiếng ca yêu thương nồng nàn. Ngập ngừng lời hát ta trao. Đắm.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đà lạt chiều về se lạnh nẻo đường. Ta bước chung đôi thành phố mờ sương. Tay đan tay ngón em gầy. Xuân hương mặt nước vơi đầy. In màu mắt biếc mây bay. Đà Lạt chiều nào gieo tình chúng mình. Mắt khẽ trao lời tình đầu vẹn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Vợ ơi… xin chớ giận hờn anh. Vợ giận dỗi mà chi sẽ mau già…. Sao chồng cứ để vợ phiền lo? Ngóng trông hoài…vợ thao thức trọn đêm…. Vợ ơi…xin hiểu giùm lòng anh. Chồng nào muốn…bởi công chuyện quá trời…. Sao chồng không.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trở lại rồi Phan Thiết của ngày xưa. Nghe gió thoảng hương dừa loang trải nhẹ. Ta chợt thấy trái tim mình rung khẽ. Nhoẻn miệng cười ...chào nhé một thời xa. Biết gì đâu cái thuở sống biệt nhà. Nơi viễn xứ thiết tha vùng.