Tác giả: Dân Ca
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Tuấn Vũ & Phượng Mai; Tài Linh
Chiều nay có người đứng bên giang đầu. Lòng mang nỗi sầu như tiếc thầm giấc mơ ban đầu. Kỉ niệm buồn vui ngày xưa yêu dấu. Biết tìm thấy đâu, sao nỡ chia ly. Làm chi nước mắt đọng mi. Biết đến bao giờ nỗi niềm nhịp cầu ô.
Tác giả: Thuỷ Tiên
Ca sỹ thể hiện: Thuỷ Tiên
Như nắm cát rơi từ kẽ bàn tay. Càng nắm lấy chẳng thể giữ được. Như trái tim em cứ nhớ về anh. Càng muốn quên nhưng càng nhớ nhiều thêm. Anh biết không ngày cứ chờ mong. Còn lại em với nỗi tuyệt vọng. Ngước mắt lên nhìn.
Tác giả: Chưa Biết .
Ngày em vừa lên đôi tám. Anh đi làm lính xa nhà. Một chiều mưa rơi tầm tả. Âm thầm tiễn bước anh đi. Ôi ngày từ giã chia ly. Sao nghẹn ngào ướt đôi mi. Tình yêu mà anh chưa nói. Nên đôi lòng mãi hững hờ. Để rồi hôm nay.
Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sỹ thể hiện: Miu Lê
Những món quà nhỏ bé chứa những điều hạnh phúc, mà em cố mang đến anh mỗi ngày. Vì em muốn thấy đôi mắt anh bất ngờ, tim em vui những điều vu vơ... Những món quà nhỏ bé chứa một tình yêu lớn, tình yêu đó mãi trao.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thùy Trang & Duy Khoa
Dù chỉ là mộng mơ em vẫn mong anh sẽ quay về. Dù tình mình đã xa anh vẫn luôn mong nhớ em. Anh nơi đâu? Anh có hay ngày qua nỗi nhớ khôn nguôi. Em nơi nào? Em biết chăng đôi lúc anh khóc vì em. Anh có nghe lời em.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Hoàng Oanh (trước 75); Thanh Lan (trước 75)
Nhớ nhiều càng thương, tiếc nhiều càng yêu. Đêm nao trời mưa giá lạnh, bên nhau những phút sau cùng. Mình mong sao cho duyên đẹp suốt đời. Oán hờn thời gian, xóa mờ ngày xanh. Đêm nay buồn trong xứ người, cô đơn chiếc.
Tác giả: Hàn Châu
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Quỳnh & Ngọc Ngữ
Người đã bỏ ta đi lấy chồng. Ta hỏi lòng mình có buồn không? Không buồn sao ta lại khóc. Không buồn sao lại đau thương. Không buồn sao từng đêm say mèm. Đời đã phong trần chắc phong trần thêm. Rồi đây từng đêm ngõ vắng.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Trời chiều trang điểm phấn mây, không làm xinh lại mắt gầy. Từ độ người trai trót đi lạc hướng đời, lần này tính lại thời gian rớt nặng trên vai. Mười năm trăm vạn lần thương, anh đành đi để xóm buồn. Và để bàn tay.