Tác giả: Randy
Ca sỹ thể hiện: Randy; Randy (Nhạc Trữ Tình)
Mẹ bỏ ra đi lúc con còn bé nhỏ. Không biết bây chừ mẹ ở nơi mô. Một mình chơi vơi, không ai thương mến nuông chiều. Bao nhiêu khó nhọc một mình cưu mang. Mẹ giờ nơi mô con đang chờ trông mẹ. Có biết con buồn nhớ mẹ nhiều.
Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Đơn
Thật sự anh rất mệt mỏi rồi em. Nên không thể đi chung tiếp con đường. Vì một người dốc hết lòng yêu thương. Còn một người thì cứ vô tâm bình thường…. Ở bên anh mà em nghĩ đến ai. Còn yêu em anh phải cố gắng từng ngày. Đã.
Tác giả: Ngô Duy Dương
Ca sỹ thể hiện: Huy Vạc & Melomix & Ngô Duy Dương
Một mùa cứ thế lại vội qua. Đọng lại trong anh chút nhớ thương phai nhòa. Chẳng muốn thu đi đông lại về. Tình mình cứ thế càng vội xa. Còn đâu những chiếc hôn trong mỗi chiều. Ngập ngừng em nói em chẳng còn yêu. Sau những cố.
Tác giả: Trần Khánh Tường
Ca sỹ thể hiện: Hương Thủy
Ngoại tôi qua tám mươi rồi. Tóc bạc da mồi mà như trẻ thơ. Cuộc đời dãi nắng dầm mưa. Lo cho con cháu để giờ cô đơn. Ngoại đã quên, ngoại đã quên con. Khi chiều nay con trở về thăm ngoại. Ngắm nhìn tấm thân gầy héo.
Tác giả: Lê Bảo Bình
Ca sỹ thể hiện: Lê Bảo Bình
Màn đêm buông xuống. Căn phòng lạnh lẽo. Anh thấy cô đơn. Anh thấy mỏi mệt và anh nhớ về người. Anh nhớ nụ cười của em. Chạy theo những cuộc vui xa hoa thâu đêm. Và em đã quên đi tình yêu anh trao em. Để giờ đây em mãi bước.
Tác giả: Chi Dân
Ca sỹ thể hiện: Chi Dân
Bao đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá con tim. Nhớ hoài dù là trong giấc mơ. Bao năm qua đi dường như chẳng thể yêu ai. Vẫn yêu em nên chẳng yêu được ai. Người tôi yêu tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều. Và thường có thói.
Tác giả: Ngọc Trung
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trang; Thái Thanh (trước 75)
1. Đã bao nhiêu mùa xuân trên mái tóc. Chưa có một người yêu để dỗi hờn. Chưa có cho một lần đi xa. Cùng người đưa kẻ đón bước chân ta. 2. Đã bao nhiêu mùa thu trong đáy mắt. Chưa có một người yêu để nuông chiều. Chưa có.
Tác giả: Nhạc Châu Kỳ & Hồ Đình Phương, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Sinh Ngài Ca-Chiên-Diên. Vùng Nam-Ấn quá giàu. Cha thì phong quốc sư. Kinh thành A-van-ti. Có gia đình quá sang. Mọi người ai cũng khen. Bởi vì sinh con trai. Ngài luôn sống nuông chiều. Thề mà không đắm tâm. Suốt ngày.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Lần mở trang dấu sâu kín đời này. Những tờ thơ em trong trắng cuốn say. “Hạnh phúc em hiểu được nghĩa tình yêu, mãi có anh nuông chiều trong vòng tay” *. Được run rẩy mộng mơ cùng hoa cỏ. Anh đã làm em khóc chỉ vì.