Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Huy
Ngày xưa ấy, bên nhà tôi có cô bạn thân, hình dáng như, bao nụ hoa nở trong sớm mai. Nàng thường làm thơ, cho tôi viết những khúc nhạc. Cho em nghe, lời tình ca tha thiết…. Nhiều năm trôi, tình yêu tôi cứ lớn dần.
Tác giả: Hồng Xương Long
Ca sỹ thể hiện: Anh Quý & Trúc Phượng; Kiều My & Văn Hương
Từ miền Trung xa thật xa qua mấу đèo cao trập trùng tìm em. Từ miền Tâу qua bến Cửu Long sông nước mênh mông muôn đời sắc son. Làng quê đó sao mà vấn vương tình уêu đó ơi tình quê hương. Như lúa chín vàng mặn nồng phù sa câu.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Phan Mạnh Quỳnh
Mẹ ơi con mới xong việc, đã lâu con chưa gọi về. Nhà ta thế nào, Cha có đỡ đau ốm hơn không? Mùa đông đã sang rồi, mẹ nhóm than ấm cha ngồi. Để vơi gió rét bên trời. Mẹ bên đây tuyết rơi nhiều, lê chân về sau ca chiều. Ở.
Tác giả: Chưa Biết
Nắng lên, hơi đen nhẹ tan dòng sông 1 ngày mới về. Xuân sang nhẹ tan nụ hoa nào còn đẫm sương. Bỗng thấy xinh ghê cô em cười môi cười sao thật tươi trong nắng mai. Sớm nay, nghe trên đường vang bài ca từ lâu đã thuộc.
Tác giả: Dân Ca
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Minh Vương & Lệ Thủy
Chim quyên quầy ăn trái quây nhãn lồng. Này nhãn lồng ơi con bạn mình ơi. Chim ơi chim xa rừng thì chim thương núi nhớ non. Người cách xa cội nguồn này người cách xa cội nguồn. Ôi đâu còn có gì buồn hơn ôi đâu còn. Có gì.
Tác giả: Nguyễn Vũ & Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình
Người về, một mùa thu gió heo mây. Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh. Đưa tiễn người một đêm không trăng. Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi. Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm. Gợi niềm thương nhớ vô.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Skysoul
Chiều tháng 7 về qua phố cũ đưa cánh hoa rơi trên lối vắng. Những kỉ niệm về em đọng lại thành mây bồng bềnh từng khối trắng. Sao trong lòng còn nhớ bóng em một người từng yêu loài hoa dại? Những cánh hoa đung.
Tác giả: Riky Star, Khoa
Ca sỹ thể hiện: Ricky Star & Khoa
Thương thầm là viết tên ai lên giấy. Có thể sống mà không cần ăn chỉ cần thấy người ta hằng ngày. Đó gọi là thương thầm, gần giống như là người trên mây. Chỉ không biết là khi nào tỉnh, ngày nào cũng mơ mộng trên.